NGHIÊN CỨU LỊCH SỬ NHÂN LOẠI - Trang 363

Theo quan điểm này, khuynh hướng hợp nhất toàn thế giới trong một

bộ khung Tây phương trên các lĩnh vực kinh tế, chính trị và văn hóa có lẽ
đã được chứng minh là chưa tiến xa và cũng chưa đảm bảo thành công cuối
cùng như vẻ bề ngoài của nó. Mặt khác, bốn trường hợp của các xã hội
Mexic, Andean, Babylon và Ai Cập cũng đủ cho thấy, sự mất mát bản sắc
thông qua đồng hóa có thể triệt để chẳng kém gì thông qua quá trình phân
hủy như kết cục của các nền văn minh Hy Lạp cổ, Ấn Độ cổ,Trung Hoa cổ,
Sumer, và Minoan. Do đó, giờ đây chúng ta lại chuyển sự chú ý của mình
vào điều ngay từ đầu vốn là mục tiêu của phần này và khảo sát xem số phận
mà các xã hội nói trên đã hoặc đang phải trải qua – đó là sự sáp nhập và
đồng hóa bởi một xã hội láng giềng – có phải là nguyên nhân thực sự của
sự suy tàn, hay – như đã thấy trong trường hợp nhóm các nền văn minh còn
lại mà chúng ta đã phân tích – sự suy tàn đã diễn ra từ trước khi tiến trình
sáp nhập và đồng hóa bắt đầu. Nếu đi tới kết luận thứ hai, chúng ta sẽ hoàn
tất cuộc điều tra hiện nay và sẽ có thể đưa ra tuyên bố rằng sự mất quyền
kiểm soát đối với môi trường của một xã hội, bất kể là môi trường tự nhiên
hay con người, đều không phải là nguyên nhân chính dẫn tới sự suy tàn mà
chúng ta đang tìm kiếm.

Chẳng hạn, chúng ta đã thấy rằng, nhánh chính của xã hội Cơ Đốc

Chính thống không đánh mất bản sắc của mình trong quá trình hấp thu cho
tới khi chính quyền trung ương của nó đi vào thời kỳ quá độ, và rằng sự rạn
nứt thực sự bắt đầu từ chiến tranh La Mã–Bulgaria diễn ra từ 800 năm
trước khi bất kỳ dấu hiệu Tây phương hóa nào xuất hiện. Khoảng dừng thời
gian giữa sự suy tàn và quá trình hấp thu của xã hội Ai Cập cổ còn dài hơn
rất nhiều, vì chúng ta có lý do để xem thời điểm bắt đầu quá trình suy tàn
của nó là giai đoạn chuyển tiếp từ triều đại thứ năm sang triều đại thứ sáu,
vào khoảng năm 2424 trước CN, khi những tội lỗi của các “vì vua xây kim
tự tháp” đã báo ứng vào các hậu duệ của họ và cấu trúc chính trị bất cân đối
của “vương triều cũ” bị sụp đổ. Trong trường hợp xã hội Viễn Đông, thời
gian gián đoạn giữa thời điểm xuất hiện vết rạn đầu tiên và thời điểm bắt
đầu quá trình hấp thu không dài bằng lịch sử Ai Cập nhưng dài hơn lịch sử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.