NGHIÊN CỨU VĂN BẢN TIỂU THUYẾT SỐ ĐỎ - Trang 270

− Ông đã biết chưa? Ông nuông con ông nữa đi! Bao giờ bụng nó

bằng cái thúng thì ông mới biết thế nào là nữ quyền, là văn minh, là tối tân,
là giải phóng! Phương ngôn có câu nói: Con hư tại mẹ, cháu hư tại bà!

(30)

Ông làm hại nó, ông làm nó hư hỏng, để cho tôi, tôi phải nghe lời thiên hạ
chửi rủa... bới móc!

(31)

Trước những lý luận bảo thủ rất trở ngại cho cuộc giải phóng phụ nữ

của nước nhà như thế, cụ ông chỉ nhắm nghiền mắt lại, đáp:

− Biết rồi! Biết rồi! Khổ lắm, nói mãi!

Nhưng dù “biết rồi” mặc lòng, cụ bà cũng đuổi thằng bồi tiêm xuống

bếp ngay... Vì đã công nhận nữ quyền như một người văn minh thật sự,

(32)

cụ cố Hồng cũng không phản đối lại việc huyền chức tạm thời ấy. Cụ chỉ
đành nằm ngáp dài bên khay đèn mà thôi. Cụ bà lại nhai nhải nói như cái
chão rách:

− Ông có biết không? Nó với ông Xuân rủ nhau vào một ô-ten

[h]

thuê buồng! Chết thật chứ không ngờ rằng...

− Biết rồi! Khổ lắm, nói mãi!

− Không ngờ rằng một người như ông Xuân, tưởng là đứng đắn tử

tế, ai ngờ mà lại có bụng dạ tồi thế!

− Biết rồi! Khổ lắm! nói mãi!

Ðến đây, cụ bà chợt tưởng tượng đến cái việc khó lòng tránh khỏi

của những cặp trai gái mỗi khi rủ nhau và ô-ten, bèn bưng mặt sụt sịt khóc
như một người mẹ hủ lậu. Không thấy nói gì nữa, cụ ông hé mở đôi mắt nhỏ
tí ra hỏi:

− Thế sao nữa, hở bà?

Cụ bà khóc to hơn trước một hồi, rồi đau đớn kể lể:

− Làm sao? Lại còn làm sao!

− Bà hủ lậu lắm, không nói chuyện được!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.