NGHIÊN CỨU VĂN BẢN TIỂU THUYẾT SỐ ĐỎ - Trang 312

− Thế thì sao đi tu mà lại còn mở báo cạnh tranh với ai làm gì nữa?

(35)

− Bẩm đó không phải là vô duyên cớ ạ.

(36)

Duyên do xứ ta mới có

hội Phật giáo mới lập, cũng mở báo cạnh tranh... Sợ tổn hại đến quyền lợi
nhà chùa, bần cùng mà bần tăng phải cho ra đời tờ Gõ mõ ...

Hiểu nổi một điều thần bí của đạo Phật rồi, Xuân Tóc Ðỏ liền phê

bình:

− Gớm, các nhà sư quảng cáo cạnh tranh nhau thế thì cũng gần bằng

bọn vua thuốc lậu cạnh tranh nhau!

(37)

Vị chân tu ấy sốt sắng cắt nghĩa:

− A Di Ðà Phật! Ở trong bộ biên tập báo Gõ mõ cũng có một ông

vua thuốc lậu! Cho nên việc quảng cáo nhà chùa cũng do đó mà lan rộng
đến chúng sinh. Mà thưa ngài, ngài đừng tưởng nhầm rằng sư mà làm báo
thì không hiểu gì là nghề báo, gì là bút chiến đâu nhé? Những ông làm báo
trần tục thì chỉ đến công kích nhau là dốt nát, là vô học thức, là bất tài,
nhưng mà bọn tín đồ nhà Phật chúng tôi thì lại bút chiến bằng cách nguyền
rủa nhau là ghẻ, ghẻ ruồi, ghẻ Tàu, ghẻ Lào, lở, hắc lào, hoá hủi, cụt chân,
cụt tay, thế cơ!

(38)

− Như thế thì chắc đắt hàng lắm?

− Bẩm, chính thế đấy ạ. Từ độ bần tăng cho ra đời báo Gõ mõ thì số

thiện nam tín nữ cũng có tăng, số đặt đàn chay, đội bát nhang, đốt mã, cúng
vái, gửi quan tài hoặc đem con đến bán khoán cửa Phật cũng lên gấp bội
phần... Bẩm phải như thế mới là đầy đủ bổn phận của kẻ chân tu dốc lòng
mộ đạo... Chắc đức Phật Tổ cũng chứng minh những điều ấy cho bần tăng
lắm, cho nên mặc lòng hội Phật giáo gây nên sự hầm hè đến thế nào thì bần
tăng cũng... tăng phú tú.

[b]

Ðến đây Xuân Tóc Ðỏ bèn đứng dậy, dõng dạc hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.