NGHIÊN CỨU VĂN BẢN TIỂU THUYẾT SỐ ĐỎ - Trang 370

khi họ hỏi thăm trò chuyện với nhau ầm ĩ bằng tiếng Tây thì Xuân làm ra
mặt khinh khỉnh, bộ mặt khó chịu trọng tiếng mẹ đẻ mà khinh bỉ nhũng kẻ
cứ giao dịch bằng tiếp Pháp những khi không cần phải thế.

(27)

Bọn người

kia cũng đã khó chịu về thái độ ấy. Văn Minh giới thiệu ngay:

− Thưa các ngài, đây, bạn tôi, Xuân, một giáo sư quần vợt, hôm nay

đến để yết danh vào bảng các tài tử, mối hy vọng của Bắc Kỳ vậy.

(28)

Một nhà trí thức vội vàng sủa một tràng tiếng Tây vào mặt Xuân làm

cho nó bĩu môi mà rằng:

(29)

− Xin ngài nói tiếng ta cũng đủ!

Người ấy bẽn lẽn biết cái tội khinh tiếng mẹ đẻ, bèn chữa:

− Vâng, ấy tôi cứ quen mồm, ngài tha lỗi! Thưa ngài, được nghe đại

danh đã lâu, nay mới gặp ngài, tôi lấy làm thoả thích lắm.

Xuân nghiêng đầu:

− Chúng tôi rất được hân hạnh!

− Cảm tạ ngài! Tôi đã được xem ngài thử tài với nhiều bạn, thật kính

phục lắm. Ngài có tương lai lắm. Trong làng thể thao ta, ai cũng lo sợ không
có người đọ sức được với mấy cây quần vợt Trung Kỳ, Nam Kỳ,

(30)

vậy mà

bây giờ chính ngài ra đời thì chúng tôi có phần trông cậy lắm… Chắc rồi
đức Kim Thượng sẽ được thỏa ý, nếu ngài đánh đổ mấy cây vợt quán quân
của Trung Kỳ, Nam Kỳ, rồi đại biểu cho Ðông Dương để đi Xiêm.

(31)

− Chúng tôi rất mong được như thế.

Rồi lại đến cuộc bắt tay trịnh trọng để họ cáo biệt nhau.

(32)

Hết

người ấy đến vô số người khác, vì ông chánh tổng cục chưa có đấy,

(33)

ai

cũng muốn làm quen với người khác để khỏi phí thì giờ. Thành thử bữa ấy,
Xuân Tóc Ðỏ được dịp làm quen với mấy nhà tài tử quần vợt khác, con
nhũng ông tuần phủ, tổng đốc, những người rất “hân hạnh” mà sẽ thử sức
với Xuân để lấy cái giải chung kết nay mai... Những lời khen ngợi rót vào
tai nó không ngớt nữa, vì những ông cầm chắc sẽ thắng nó thì cũng ăn nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.