NGHIÊN CỨU VĂN BẢN TIỂU THUYẾT SỐ ĐỎ - Trang 419

Ðương đi, cả lũ bỗng thấy ông đốc-tờ Trực Ngôn tất tả chạy đến…,

mọi người đều hoảng sợ, tưởng chừng có sự tai biến gì xảy ra. Nhưng
không, bác sĩ chỉ nói:

− Bà phán mời tất cả anh em quen biết bữa nay lại dùng cơm chiều

ở đằng ấy để ăn mừng cậu Phước của bà đã hết bệnh hắt xì hơi... Tôi được
nhờ cái việc rủ anh em, chị em cùng đến.

Tuyết nói ngay:

− Ai đến thì đến, chứ tôi không đến!

Bác sĩ Trực Ngôn vội hỏi:

− Sao? Hay đã lại có chuyện gì?

(12)

Xuân Tóc Ðỏ vội nắm tay bác sĩ, khẽ nói:

− Ðừng hỏi nữa! Tuyết chính là vợ chưa cưới của tôi.

Bác sĩ Trực Ngôn ngẩn người ra, rồi khen Xuân:

− Bạn tốt số lắm. Tôi xin có lời mừng đấy!

Rồi thì người ta bắt tay chia biệt nhau, hẹn nhau đến chiều.

Có một sự đáng lạ là ngày hôm ấy, bà Phó Ðoan không đi đón Vua,

cả đến đi xem thiên hạ đón Vua cũng không. Xuân cũng có ngạc nhiên về
chỗ đó. Cho nên lúc nó về nhà, sau khi hỏi học trò Phước mà học trò đáp lời
rất thông thái rằng “Em chã! Em chã!...” nó được yên trí rằng cái trình độ tri
thức ấy cũng đã tấn tới khá cao, nên hỏi đến bà mẹ. Không đáp lời, bà Ðoan
chỉ bưng mặt khóc, khiến Xuân Tóc Ðỏ phải giậm chân quát thét:

(13)

− Gớm! Vừa vừa chứ! Mợ làm nũng thế thì ai chịu được nữa.

(14)

Ấy

chỉ có bắt nhân tình với mợ mà còn khổ thế, giá định lấy mợ, không biết thế
nào!

Bà Phó Ðoan liền phân trần ngay cái làm nũng của mình bằng cách

đưa ra hai tờ tuần báo Con Vẹt mà rằng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.