Thế giới yên tĩnh hai giây
Hoắc Trạch Tích: "Ai nói cho con là như vậy?"
Gia Gia bị biểu tình lạnh lùng của Hoắc Trạch Tích dọa sợ, giải thích:
" Bởi vì ba mẹ buổi tối đều ngủ chung một chỗ, không ngủ cùng con, cũng
không ngủ cùng ông bà..."
Nhan Tiêu: "Phốc ha ha..."
Thấy mấy vạch đen xuất hiện trên trán Hoắc Trạch Tích, cô không
nhịn cười được.
Thành thật mà nói, đứa trẻ này nói cũng có vẻ đúng, chỉ là bác sĩ Hoắc
thái độ quá cấm dục...
Đi chưa được mấy bước, Gia Gia lại cầm điện thoại của Hoắc Trạch
Tích nhấn loạn, bấm gọi bà ngoại, mồm miệng không rõ bi bô nói, ba mẹ ra
ngoài làm việc, cậu mang Gia Gia ra ngoài ăn.
Hoắc Trạch Tích muốn rút tay về tự mình nói, người bạn nhỏ còn
không cho, tiếp tục lải nhải: " Dì Nhan Tiêu cho con ăn socola..."
Nhan Tiêu không nghĩ mình lại bị khai ra, đang kinh ngạc, người bạn
nhỏ lại che miệng cười: " Là bạn gái của cậu, rất xinh đẹp."
Nhan Tiêu: Bạn gái?!!!
Lần này di động rốt cuộc cũng bị Hoắc Trạch Tích lấy đi, để ở bên tai,
giọng nói tùy ý: " Mẹ à... không có... Nó nói bậy..."
Nhan Tiêu một bên yên lặng nghe, đột nhiên cảm thấy... Thật là bất
tiện.