NGHIÊNG MỘT SUỐI ĐÀN - Trang 100

− Dạ!
− Chú đã nói chuyện nó không thể sinh con được với nó à?
Minh Hiến ngớ người ra:
− Dạ, đâu có.
ý nghĩ thoáng qua, làm Minh Hiến nổi gai toàn thân. Như vậy gương mặt
mệt mỏi buồn buồn mấy ngày qua là như vậy. Anh thật vô tâm, không chú
ý đến nội tâm của vợ mình.
Minh Hiến rụt rè:
− Mẹ, có lẽ Thanh Nguyên buồn vì chuyện này.
− Còn chuyện gì nữa, con bé quá nhạy cảm đó, dĩ nhiên là nó chịu không
nổi. Con phải khuyên nó. Mẹ cũng lo lắm, mà sao điện thoại của nó không
gọi được vậy?
− Thanh Nguyên nói không muốn bị quấy rầy.
− Con bé này thật là kỳ.
Nhất định làm cho ra lẽ, nên Minh Hiến đi đến 9 giờ thì về. Quả thật Thanh
Nguyên đang có mặt ở nhà, cô khựng lại:
− Hôm nay sao anh về sớm vậy?
− Anh có chuyện muốn nói với em.
− Chuyện gì vậy anh, anh ăn cơm chưa, em đi hâm nóng thức ăn nhé?
− Anh không ăn đâu.
− Vậy em đi lấy quần áo cho anh tắm.
Thanh Nguyên dợm đi, Minh Hiến nắm tay cô kéo lại và ôm vào mình:
− Em có biết phải trải qua 1 thời gian dài nhớ thương và đau khổ chúng ta
mới lấy được nhau không?
− Tại sao anh lại hỏi em, dĩ nhiên là em biết.
− Em biết? Mấy ngày nay em lảng tránh anh, sáng đi sớm và đến chín mười
giờ đêm mới về là sao vậy?
Thanh Nguyên quay đi tránh cái nhìn của Minh Hiến như muốn soi thấu
tâm hồn cô:
− Em nói rồi, công việc ở tòa soạn rất nhiều.
− Không phải! Anh muốn biết ai đã nói với em chuyện em không thể có
con?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.