NGHIÊNG MỘT SUỐI ĐÀN - Trang 149

− Anh muốn hỏi em việc ngân hàng báo em đã rút hết tiền trong tài khoản
riêng của em và còn nợ lại đến cả chục ngàn USD là sao?
Vân Trúc lúng túng:
− Anh thấy đó, dạo này catse của em đâu còn cao, nhu cầu xài tiền của em
đâu thể thay đổi.
− Em có mua sắm gì đâu, còn nữa viên ngọc xa phia và mặt kim cương anh
tặng em nhân ngày sinh nhật con đâu rồi?
− Em ... bán rồi.
Minh Hiến choáng váng:
− Em cần nhiều tiền như vậy sao?
Anh nuốt nước bọt chán nản:
− Em ở nhà đi, thời vang bóng của em đã tắt rồi, hày để cho khán giả nuối
tiếc em hơn là chán ghét em.
− Anh sẽ không lo cho nhu cầu tiêu tiền của em được đâu. Nhạc của anh
cũng đâu được người ta ưa chuộng, còn lương của anh, 1 thành viên trong
Hội âm nhạc chưa đủ 1 mình anh tiêu thì nói gì đến em.
− Chúng ta sẽ bớt tiêu xài lại.
− Không thể được.
Vân Trúc đẩy anh ra đi về phòng để tiếp tục giấc ngủ, Minh Hiến cứ đứng
lựng khựng, anh cảm thấy chán nản và bế tắc.
− Có Vân Trúc ở nhà không ông Hiến?
Minh Hiến cau mày:
− Không có. Cô tìm Vân Trúc làm gì?
Xưa nay Thủy mập là tay cho vay nặng lãi khét tiếng, không ai không biết.
Xuất hiện của cô ta chắc chắn Vân Trúc đã mượn tiền cô ta. Minh Hiến mở
rộng cửa.
− Có phải Vân Trúc mượn tiền của cô?
− Nếu tôi nói anh phải trả nợ cho vợ anh chứ?
− Cô ấy thiếu bao nhiêu?
− 270 triệu, tính lãi tháng này nữa là 275 triệu, lãi như thế là tôi quá vị tình
rồi đấy.
Minh Hiến sửng sốt đến nói không thành lời, Vân Trúc mắc nợ ngần ấy, cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.