NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 100

“A Vũ…”, hắn cúi đầu gọi tôi, giọng nói mềm nhẹ như nước.

Tôi không đáp, vùi đầu trên khuỷu tay, nhắm mắt vờ ngủ.

Thân thể bỗng nhiên ấm áp, ngoại bào của hắn choàng trên vai tôi.

“Ngủ đi, không nên chịu lạnh”, hắn ngửa đầu dựa vào thành xe, lười

nhác duỗi thẳng chân, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Tim tôi nhất thời đập loạn nhịp, thực sự không phân biệt rõ được vị thiếu

chủ ngang ngược dễ tức giận, biến hóa vô thường kia và nam tử dịu dàng
trước mắt, rốt cuộc ai mới là Hạ Lan Châm thực sự.

Dọc đường đi, chỉ có một mình Hạ Lan Châm đối diện với tôi, cũng bình

an vô sự. Đại hán râu quai nón đánh xe phía trước, những người khác theo
sau xe ngựa. Mỗi lần tới trạm nghỉ chân cho ngựa ăn, tiểu Diệp luôn theo
tôi một tấc không rời.

Tôi để ý khắp nơi, nhưng ngay cả cơ hội để lại dấu vết cầu cứu cũng

không có chứ chưa nói là chạy trốn.

Mắt thấy từng ngày từng ngày đi về phương bắc, Ninh Sóc gần lại, gần

lại.

Ninh Sóc, tôi từng vô số lần thấy nó trên bản đồ chiến lược.

Lại không ngờ, lúc tôi chân chính đặt chân tới đây cũng là lúc chiến

tranh.

Trấn quan trọng chốn biên ải này vốn không tên là Ninh Sóc.

Lúc ấy là Ninh Sóc tướng quân Tiêu Kỳ tại đây đại phá quân Đột Quyết,

một trận chiến thành danh, kết thúc chiến tranh nhiều năm nơi bắc ải, uy
danh bay khắp Sóc mạc. Dân chúng địa phương vì nhớ tới công lao đã đổi
tên thành thành Ninh Sóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.