NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 1044

Diêu nương thả giấy vào trong tay hắn, cho hắn cầm lấy… Tay hắn run

lên, giấy lại rơi xuống đất.

Không đợi Diêu nương đưa tay đỡ, hắn bấu vào khung cửa, chầm chậm

đứng lên, cất bước đi ra ngoài.

“Tiên sinh!”, La Nhị bàng hoàng gọi hắn.

Hắn không quay đầu lại, chân bước đi như phù phiếm, vừa ra cửa, thân

thể đã lảo đảo một cái.

La Nhị vội vàng muốn đi đỡ, lại nghe Diêu nương buồn bã nói: “Đừng

đi”.

Quay đầu lại, thấy Diêu nương ngã ngồi trên đất, sắc mặt lộ vẻ sầu thảm,

nở nụ cười yếu ớt, “Đừng làm phiền chàng”.

Hổ Đầu và La Đại đứng sững sờ một bên lúc này mới phục hồi tinh thần.

La Đại không biết đệ đệ mình vừa nói sai cái gì, mặt lập tức đỏ bừng.

Hổ Đầu ngồi xổm xuống nhặt tờ giấy dưới đất lên, sợ hãi đưa cho Diêu

nương, “Diêu nương đừng khóc”.

Diêu nương chấn động, đưa mắt nhìn Hổ Đầu, mặt giãn ra hé nụ cười,

“Ta đâu có khóc…”.

Lời chưa dứt đã cảm thấy trên mặt có thứ gì âm ấm, ươn ướt.

Nhận lấy tờ giấy kia, phía trên là những dòng chữ mảnh dẻ viết ngoáy.

Hắn viết lúc mới đến đây, sau khi khỏi bệnh…

Yến yến vu phi

Si trì kỳ vũ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.