NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 112

Tôi nghiêng thân, nhìn qua khe hở bị gió thổi, lắng tai nghe, lại chậm rãi

hít thật sâu, cho dù là ở nơi khô ráo rét lạnh này cho tôi nghe thấy một hơi
thở quen thuộc cũng được.

Nơi này chính là Ninh Sóc sao… Ninh Sóc, chỗ ở của người đó… Một ý

nghĩ nảy sinh trong đầu, tôi giật mình, gương mặt khẽ nóng lên.

Sau khi xe ngựa nghỉ lại trong thành liền một đường đi nhanh, một hồi

lâu mới dừng lại.

Có người gõ hai cái vào mành cửa, Hạ Lan Châm gật đầu, gõ lên vách

tường tỏ ý mình an toàn vô ngại.

Tôi bị hắn đẩy xuống xe, chỉ kịp vội vã thoáng nhìn đã bị chụp mũ trùm

đầu, trước mắt lại tối tăm mù mịt.

Trong lúc thoáng liếc mắt, tôi tựa hồ đã nhìn thấy doanh trại.

Chân bước qua một cánh cửa nặng, quẹo trái, rẽ phải, cuối cùng dừng lại.

Mũ trùm đầu bị giật xuống, trước mắt là một gian phòng sáng sủa sạch

sẽ, bên ngoài có một tiểu viện tường trắng ngói xanh.

Tôi cảm thấy kinh ngạc, quay đầu nhìn quanh, không thấy thân ảnh Hạ

Lan Châm, chỉ có tiểu Diệp lạnh lùng đứng trước mắt.

Cả một ngày, tiểu Diệp một tấc cũng không rời tôi, ngoài cửa có hộ vệ

đứng gác, Hạ Lan Châm biến mất như thường.

Hết thảy đều tĩnh lặng như nước mà lại không nhìn thấy mạch nước

ngầm đang âm thầm sôi trào dưới mặt nước.

Về đêm, tôi vẫn mặc nguyên y phục đi ngủ, tiểu Diệp dựa cửa đứng

trông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.