NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 243

Tiêu Kỳ mỉm cười nói vào bên tai tôi, “Đó là tiếng Đột Quyết”.

Tôi đã nhận ra được, nhẹ giọng nói, “Bọn họ không hoàn toàn là người

Trung Nguyên”.

Tiêu Kỳ gật đầu cười, “Phía bắc là vùng các tộc cư trú hỗn tạp, người các

tộc vẫn thường lấy nhau, dân du mục phần lớn là người Hồ, phong tục có
khác so với Trung Nguyên”.

Tôi khẽ gật đầu, nhất thời trong lòng cảm khái. Triều ta và Đột Quyết đã

chinh chiến nhiều năm, thù hận của hai nước quá sâu, song dân chúng vẫn
sống hoàn thuận với nhau. Hơn trăm năm liên hôn, cùng sinh tồn, ở mảnh
đất này đã sớm trong người có ta, trong ta có người. Mặc dù lãnh thổ quốc
gia có thể dùng đao thương phân định nhưng huyết mạch, phong tục không
dễ gì thay đổi.

Một vị trưởng lão râu bạc trắng mời Tiêu Kỳ cùng đối ẩm, vừa mới trở

lại chỗ ngồi đã thấy một cô nương gương mặt hồng nhuận, tay bưng chén
rượu đi tới, lớn mật đưa cho Tiêu Kỳ, nam nữ đứng chung quanh nhất thời
cười rộ lên, nhìn thẳng về phía chúng tôi.

Tôi không hiểu được phong tục nơi này, lại thấy Tiêu Kỳ cười, lắc đầu:

“Ta đã có thê tử”.

Cô nương kia không những không e lệ mà ngược lại vô cùng kiên quyết,

quay đầu lại nhìn tôi: “Ngươi là nữ nhân của chàng?”.

Lời nói rõ ràng ngắn gọn này khiến tôi ngẩn ra, đưa mắt trở về thấy Tiêu

Kỳ đang mỉm cười nhìn tôi, trong lòng bỗng cảm thấy sự ấm áp không thể
miêu tả thành lời.

“Đúng”, tôi khẽ mỉm cười, nhướng mày đón nhận ánh mắt khiêu khích

của cô nương kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.