NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 261

hồ khiến tôi không thể hô hấp được, bản thân rõ ràng không uống quá nhiều
rượu nhưng đột nhiên lại hoa mắt.

Đêm đã về khuya, chúng tôi từ biệt những người dân du mục nhiệt tình,

đứng dậy quay trở về thành.

Bầu trời đêm sâu thăm thẳm, đầy trời lấp lánh ánh sao, giữa cánh đồng

trống yên lặng chỉ có tiếng vó ngựa vang lên, màn đêm dịu dàng ôm vạn
vật trong thiên địa vào lòng.

Tôi ngửa đầu để gió đêm thổi qua gương mặt vẫn còn nóng, bởi chưa thể

ổn định được cảm xúc.

“Lại đây”, Tiêu Kỳ nắm tay tôi, không nói lời nào đã ôm tôi đặt lên ngựa

chàng, dùng áo khoác lông cừu bao lấy tôi.

Tôi ngửa đầu nhìn, chàng cũng cúi đầu xuống nhìn tôi, ánh mắt sâu mà

ấm áp, “Thích nơi này không?”.

“Thích”, tôi mỉm cười đáp lại, “Ta chưa từng thấy nơi nào đẹp như vậy,

cũng đã lâu rồi chưa vui vẻ như vậy”.

Nụ cười trên môi Tiêu Kỳ càng rõ, dịu giọng nói bên tai tôi, “Đợi sau khi

chiến sự kết thúc, ta dẫn nàng đi ngao du tứ phương, xem Đông Hải mênh
mông, Tây Thục hiểm trở, Vân Nam kiều diễm,… Trời đất rộng lớn, non
sông như họa, đẹp hơn rất nhiều những gì nàng có thể tưởng tượng được”.

Chiến sự, đúng là vẫn còn chưa tránh thoát được hai chữ này. Tôi dựa

vào trước ngực chàng, yên lặng thở dài. Cả một đêm này, hai người chúng
tôi không ai nhắc tới chuyện ấy, biết rõ chiến sự sắp tới, vẫn gắng sức
buông hết phiền não phân tranh, chỉ tham lam mong có được nửa ngày
không âu lo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.