NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 389

người, đều là những người chính trực quanh năm bận rộn chốn phủ nha, am
hiểu dân tình, làm việc cần cù, đỡ được cho tôi ngay lúc dầu sôi lửa bỏng.
Mấy ngày liên tiếp mọi người không ngủ không nghỉ kiểm kê kho lương,
sắp xếp lại lương thảo dự trữ, bên cạnh đó còn mở kho lương thực chuyên
cứu tế. Trong thành lòng người dần ổn định, hỗn loạn tạm ngừng.

*Lại: chức vụ không có phẩm cấp thời phong kiến.

Trước kia tôi vẫn biết quan lại triều đình bại hoại, con cháu quý tộc danh

gia không có chí tiến thủ, chỉ biết hưởng thụ, nhưng không ngờ đã mục nát
tới mức độ này.

Tôi đặt tay lên trán thở dài, nhớ tới ca ca ở kinh thành, chỉ cảm thấy bất

lực, trong lòng thấp thỏm lo âu.

Trời đã về đêm. Theo dự liệu của Tống Hoài n, Kiển Trữ Vương e là khó

có thể kiên nhẫn chờ qua đêm nay.

Tôi và Tào thị cùng đứng trên tường thành. Sắp tới nửa đêm, bầu trời

Huy Châu trăng mờ sao thưa, hết sức tĩnh lặng.

Phòng thủ tường thành vẫn như trước, không chút bối rối, lo lắng, nhưng

toàn thành cũng đã thầm đề cao cảnh giới, quân lính giữ thành bốn phía đều
sẵn sàng chiến đấu.

Tống Hoài n và Kiếm Liên nghe tin chúng tôi lên tường thành thì vội vã

chạy tới, hai người đều mặc giáp đeo kiếm, mắt hằn lên những tia đỏ.

Nghe Tào thị nói, Kiếm Liên đã ba ngày chưa về phủ, vẫn luôn ở trong

doanh, giờ khắc này hai vợ chồng gặp nhau nơi đầu thành, khi cuộc chiến
sinh tử sắp tới, họ chỉ trầm lặng nhìn nhau, không cất lấy nửa lời, nhưng
ánh mắt đã nói hết thảy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.