NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 429

Ngày hôm nay, tôi trở thành Dự Chương Vương phi, xa giá cùng chàng

sóng vai, cùng nhau bước tới cung điện cao quý kia.

Hoàng thành cao cao tại thượng này là nơi tôi sinh ra, tại cung điện tôn

quý phía trước, tôi từng vô số lần đứng đưa mắt nhìn ra xa, tò mò sự phồn
hoa của trần thế. Không ngờ tới, cuối cùng có một ngày tôi trở thành người
chinh phục cửa cung này, đứng trên cao nhìn xuống chúng sinh.

Thái tử đội kim quan, mặc áo vàng, thần thái khoa trương như thường

ngày; phía sau là phụ thân mặc tử bào đeo đai ngọc, phong độ hiên ngang,
ngay cả ca ca cũng một thân áo quan xanh, càng làm nổi bật vẻ tuấn lãng,
sáng ngời như ngọc.

Trong thời khắc hình thức là trên hết này, những người thân nhất của tôi

gặp tôi một cách long trọng như vậy.

Khoảnh khắc khi ánh mắt phụ thân chạm tới, tôi nhìn thấy nụ cười nhạt,

sợi tóc bạc khẽ lóe sáng dưới ánh mặt trời. Thời gian qua, tóc người bạc đi
đã nhiều.

Tới cách ngự giá mười trượng, Tiêu Kỳ xuống ngựa, tôi cũng bước

xuống xe loan, chậm rãi đi về phía sau chàng. Mỗi một bước chân tựa như
càng gần phụ thân hơn, nhưng lại có cảm giác giống như càng xa hơn.

Tháng tám kinh thành sáng rực rỡ, làm mắt tôi thoáng đau, nhìn lại vầng

sáng hào nhoáng kia, chợt thấy mọi thứ quanh mình đều tựa như phù
phiếm.

“Vi thần cứu giá chậm, khiến điện hạ chấn kinh, thỉnh điện hạ ban tội!”,

giọng Tiêu Kỳ sang sảng, chàng quỳ một gối, thần thái hiên ngang, không
hề cúi đầu.

Tôi cũng theo đó mà quỳ xuống, cũng là quỳ trước phụ thân, ca ca.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.