NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 44

Nếu như tôi không mang họ Vương, nếu như tôi không sinh ra ở gia tộc

này, giờ khắc này tôi cũng sẽ không được ngồi trong xe loan, nhận được sự
ngưỡng mộ của mọi người… Có lẽ tôi giống như thiếu nữ bán hoa kia,
chen chúc ở ven đường nhìn quanh, có lẽ lại giống như một thị nữ nào đó,
đi theo phía sau xa giá, để mặc cho bụi đất dính vào áo.

Đâu có ai sẽ để ý tới một thiếu nữ bán hoa nhan sắc hơn người, diện mạo

như ngọc tạc, cũng đâu có ai sẽ tin tưởng một thị nữ lại kinh tài tuyệt diễm?

Tôi so sánh với họ, chỉ hơn một thân phận.

Suốt đường ngẩn ngơ, bất giác đã về đến phủ.

Đi vào trong sân, còn chưa kịp trở về phòng đã nghe thấy tiếng khóc của

mẫu thân mơ hồ vọng tới.

Tôi vịn tay Cẩm Nhi, chỉ cảm thấy mặt đất lay động, trong lòng chợt

động, nhìn đình viện quen thuộc trước mắt lại không có dũng khí cất bước
đến.

Từ sân trước vào đến sân giữa chỉ một đoạn đường ngắn ngủi mà cảm

giác đi thật lâu, thật khó khăn.

Loảng xoảng một tiếng vỡ, tôi và Cẩm Nhi cả kinh run rẩy.

Chiếc chén cống phẩm bằng bạch ngọc có hoa văn tinh xảo bị ném ra

ngoài, vừa rơi xuống đã nát tan, kèm sau đó là tiếng khóc thảm của mẫu
thân, “Ông là kiểu phụ thân gì, kiểu Thừa tướng gì chứ?”.

“Cẩn Như, bà thân là Trưởng Công chúa, phải hiểu đây là quốc sự chứ

không chỉ là chuyện của riêng nhà chúng ta”, thanh âm của phụ thân vô
cùng thê lương, bất lực.

Tôi dừng bước đứng lặng ngoài cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.