NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 554

Chứng kiến sự thất bại của Tạ gia, tôi càng hiểu thấu rằng, cho dù có là

thế gia danh môn nhà cao cửa rộng cũng không thể thoát khỏi số phận suy
tàn. Có rất ít người có khả năng vĩnh viễn sống trong huy hoàng, không
chịu nhìn thẳng vào phong ba trước mắt có lẽ chính là sự bi ai của môn
phiệt thế gia. Thiên hạ giờ đây đã sớm không còn là thiên hạ ngày xưa nữa.
Tiêu Kỳ và phụ thân đối đầu nhau, chàng không phải là môn đồ của Khổng
Mạnh, chàng tin rằng người thắng làm vua kẻ thua làm giặc chứ không tin
vào trung hậu nhân đức… Nhất tướng công thành vạn cốt khô, có lẽ cuối
cùng sẽ có một ngày, chàng dùng trường kiếm trong tay mở ra một giang
sơn hoàn toàn mới, đạp trên núi thây biển máu mà gây dựng nên một hoàng
triều vững mạnh.

Khổng Mạnh: Khổng Tử, Mạnh Tử.

Nhất tướng công thành vạn cốt khô: Câu thơ trong bài “Kỷ Hợi tuế” của

nhà thơ Tào Tùng thời Đường, Trung Quốc, có nghĩa là một vị tướng soái
tấn công được một thành trì nào đó là nhờ vào tính mạng của hàng ngàn
hàng vạn người đổi lấy.

Đối mặt với ba thế lực lớn nhất trong triều, trọng binh trong tay Thái hậu

tại Vĩnh An cung và Tiêu Kỳ cũng phải lao đao, lại thêm đám cựu thần
muốn ủng hộ Tử Đạm lên ngôi đã ào ào làm phản gây chiến, thế nên
chuyện quan trọng hiển hiện trước mắt chính là phải để tiểu Hoàng tử kế vị.

Đế Hậu cùng mất, thiên hạ khóc tang.

Lụa trắng cũ trong cung còn chưa kịp thay đã thấy rèm đen treo lên.

Ngày Đế Hậu được đưa đi chôn cất tại Hoàng lăng, tôi ngẩn người đứng
trên điện Càn Nguyên. Nhưng đã không còn rơi lệ được nữa. Sau khi tận
mắt chứng kiến sinh ly tử biệt hết lần này tới lần khác, lòng tôi rốt cuộc
cũng trở nên vững vàng. Thuở để tóc trái đào cùng chơi với Tử Long ca ca
và Uyển Dung tỷ tỷ đã bị chìm sâu dưới vực ký ức, chỉ còn sót lại trong đáy
lòng tôi một Tiên đế và một Minh Trinh Hoàng hậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.