NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 556

Thành Hầu đã tới chốn hoàng tuyền xa xôi, trở thành tế phẩm cho ngôi vị
Hoàng đế.

Tôi chỉ có thể cảm thấy vô cùng may mắn, may mắn vì người chiến

thắng lúc này là Tiêu Kỳ, mà nữ tử đang đứng bên cạnh chàng là tôi.

Hết thảy hết thảy đều đã kết thúc, mùa đông lạnh lẽo chốn kinh thành

cũng trôi qua.

Để chăm sóc cho tiểu Hoàng đế, tôi phải thường xuyên ở lại trong cung,

về đêm cũng làm bạn bên cạnh đứa trẻ này. Có lẽ thực sự là mẫu tử thấu
lòng nhau, kể từ sau khi Uyển Dung tỷ qua đời, đứa trẻ đáng thương này
khóc suốt ngày không ngừng nghỉ, vú em cũng không có cách dỗ dành nó
được. Chỉ có khi nằm trong lòng tôi, nó mới bằng lòng im lặng. Nó bắt đầu
không muốn rời xa tôi, bất kể là khi ăn hay khi ngủ đều phải có tôi ở bên
cạnh, thường nhiễu tôi nhiều đêm trắng không yên giấc.

Hiện giờ Tiêu Kỳ một mình nhiếp chính, chính vụ càng lúc càng thêm

bận rộn. Trong triều, phe phái thay đổi, thế cục biến hóa khôn lường, các
thế gia môn phiệt không ngừng suy yếu, mà sĩ tử xuất thân hàn vi thì liên
tiếp được đề bạt. Song muốn tuyển chọn được nhân tài trong số họ không
phải là chuyện một sớm một chiều, bởi việc kinh bang tế thế không phải là
việc mà quân nhân trong doanh có thể làm được, vẫn cần nhờ vào thế lực
của một số thế gia. Việc này việc kia bám lấy, chúng tôi ai bận việc người
nấy, đến mức không có cơ hội hóa giải ngăn cách trong lòng. Mỗi khi vào
triều, tôi đều đưa mắt qua tấm rèm, yên lặng ngắm nhìn thân ảnh chàng, mà
ánh mắt của chàng cũng sẽ trong lúc lơ đãng liếc qua tôi.

Đầu xuân, ánh mặt trời ngọt ngào chiếu lên từng cành cây chiếc lá trong

Ngự hoa viên, rất ấm áp. Hiếm khi thấy thời tiết đẹp như vậy, tôi và vú em
bế Tĩnh nhi tản bộ trong vườn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.