NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 568

chính là thể hiện ta không có thành kiến đối với con cháu thế gia, chỉ dùng
người xuất thân thấp kém”.

Tôi im lặng chốc lát rồi thở dài, nói: “Đó cũng là chuyện thường tình. Có

vết xe đổ của Tạ gia, chỉ e các thế gia đều đã kinh sợ, bây giờ họ tự vệ còn
không kịp, nào có lòng có dạ làm việc”.

Đôi lông mày lưỡi kiếm của Tiêu Kỳ chau chặt, “Sống tại loạn thế, nếu

không dùng thủ đoạn cứng rắn thì làm sao có thể khiến những danh môn
thế phiệt như vậy khuất phục được?”.

“Lấy việc giết chóc để ngừng sự giết chóc mặc dù không phải là kế sách

tốt nhất, nhưng nếu có thể lấy giết chóc nhỏ để ngừng đại loạn thì cũng là
đáng giá”, tôi nhìn chàng thật sâu, đưa tay lên trên vai chàng, dịu giọng nói:
“Ta biết chàng đúng”.

Tiêu Kỳ rung động, gương mặt vui mừng, “Có nàng hiểu ta là đã đủ”.

Tôi cười nhạt, trong lòng đã rõ, “Nếu ca ca nhậm chức Tổng đốc hà đạo,

được chàng đặc cách sử dụng thì đương nhiên sẽ khiến mối lo sợ trong lòng
những người khác tiêu tan, các thế gia cởi bỏ lớp phòng bị, hiểu được lòng
đối xử bình đẳng của chàng. Là như vậy sao?”.

“Đúng vậy!”, Tiêu Kỳ mỉm cười tán thành, tôi lại có chút chần chừ,

“Nhưng không biết ca ca nghĩ thế nào…”.

“Huynh ấy có thể dốc lòng nhậm chức hay không thì phải xem khả năng

của Vương phi rồi”. Tiêu Kỳ nhướng mày nhìn tôi, ý cười hiện lên vô cùng
rõ ràng trong ánh mắt. Tôi bừng tỉnh đại ngộ, thì ra là lòng vòng hồi lâu…
đây mới là mưu đồ chân chính của chàng… Con người đáng ghét này!

Hôm sau, tôi dẫn theo thị nữ, hành trang đơn giản, lặng lẽ đi tới biệt quán

ở ngoại thành của ca ca.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.