NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 569

Đứng trước cửa biệt quán thanh nhã như vườn hoa chốn tiên cảnh, tôi

không kìm được lòng mà thán ca ca thực sự là người tuyệt vời, quá hiểu
cuộc sống nhàn hạ hưởng thụ. Huynh ấy quá giỏi tìm người tài thợ khéo,
xây dựng biệt quán nho nhỏ này thành nơi đông ấm hạ mát, tinh xảo tuyệt
mỹ. Đi thẳng vào trong, còn chưa tới phòng khách đã nghe thấy tiếng đàn
sáo du dương, bồng bềnh vẳng bên tai.

Hoa tường vi nở rộ bên bờ nước, ca ca nhắm mắt say sưa tựa trên sập

ngọc, tóc búi tùy tiện cài ngọc trâm, có mấy sợi tóc mai xõa ra, một thân áo
trắng hơn tuyết, vạt áo hơi mở rộng để lộ ra phần cổ trắng ngần, thân hơi
nghiêng, dáng vẻ lúc này khiến hai ca cơ xinh đẹp bên cạnh cũng thua vẻ
đẹp của huynh ấy. Tôi chậm chậm đi vào trong, huynh ấy vẫn không mở
mắt, hai ca cơ luống cuống định hành lễ thì bị tôi giơ tay ngăn lại.

Ca ca khẽ trở mình, vẫn nhắm mắt lười biếng nói: “Phỉ Sắc, dâng

rượu…”.

Tôi đưa tay cầm lấy một chén rượu nhỏ trên bàn, bên trong còn lại chút ít

rượu, vung tay hất tới gương mặt tuấn tú của huynh ấy. Rượu vừa bắn tới
mặt, ca ca kinh ngạc kêu một tiếng, nhảy dựng lên, “Chu Nhan, nha đầu
hung ác này!”.

Huynh ấy ngẩn ngơ, đến khi nhìn thấy rõ ràng người trước mắt thì chợt

vui mừng hét lên, “A Vũ, là muội!”. Hai ca cơ vội vã đi lên phía trước, một
trái một phải lấy ra khăn thơm không ngừng lau mặt cho huynh ấy. Tôi lại
cười dài giật tay áo gấm trắng của huynh ấy, không khách khí lau vết rượu
trên đầu ngón tay, nhướng mày nói, “Hình như muội tới không đúng lúc?”.
Huynh ấy bày ra vẻ mặt ‘hết cách’, thở dài nói: “Muội không thể dịu dàng
với ta một chút sao? Dầu gì cũng đường đường là Vương phi, thế mà còn
nghịch ngợm”.

Tôi chuyển mắt nhìn hai mỹ nhân, một người mặc hồng y phong thái tươi

tắn, một người mặc lục y cũng xinh đẹp hơn người. Ca ca bưng chén ngọc,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.