NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 587

Đại sự tiểu Hoàng đế trượt chân ngã bị thương đã như sóng yên biển

lặng, sau khi thương thế Tĩnh nhi tốt lên thì mỗi ngày vẫn được tôi bế lên
chầu, hết thảy không có gì khác biệt cả. Chẳng qua là đứa trẻ non nớt này,
không bao giờ… bướng bỉnh cười đùa nữa, ngày ngày ngây ngốc như
người gỗ.

Triều thần mỗi ngày đều tham bái phía xa xa sau rèm che, ngoại trừ

những cung nhân tâm phúc thì không ai có cơ hội đến gần tiểu Hoàng đế.
Tĩnh nhi vốn phải đến cung Vĩnh An thỉnh an Thái hoàng Thái hậu mỗi
ngày, nhưng từ sau lần bị thương ấy, tôi lấy cớ Thái hoàng Thái hậu cần
phải tĩnh dưỡng, mỗi tháng vào ngày mười lăm mới tới một lần, mà trong
cung Vĩnh An, chỉ có một vài cung nhân tin cậy mới được đến gần tiểu
Hoàng thượng.

Cô cô có một cung nữ theo hầu tên A Việt, ngày cung biến lâm nguy mà

không loạn, đích thân uống thuốc thử nghiệm, từ đó đến giờ trung thành
tuyệt đối, làm việc cũng cẩn thận, ổn thỏa. Vừa khi Ngọc Tú mới gả đi, bên
cạnh tôi thiếu một người đắc lực, tôi liền đưa A Việt về Vương phủ, giúp
đỡ cho tôi.

Chuyện Tĩnh nhi ngây ngốc đã trở thành bí mật lớn nhất trong cung, có

điều bí mật này cũng sẽ không che giấu được quá lâu. Một đứa trẻ nhỏ sẽ
không để người ta nhìn thấy nhiều điều kỳ quặc, nhưng khi nó dần dần lớn
lên, chân tướng sớm muộn cũng được phơi bày trước thiên hạ. Song thời
gian một hai năm cũng đủ để Tiêu Kỳ bố trí lực lượng.

Sau khi rét đậm qua đi, phía nam tuyết tan xuân về, vừa mới qua giao

thừa, trong cung nơi nơi giăng đèn kết hoa, đang chuẩn bị cho hội đèn lồng
Nguyên tiêu náo nhiệt nhất trong năm.

Đang trong thời gian thái bình vui vẻ này, Nhiếp chính Dự Chương

Vương hạ lệnh điều ba mươi vạn quân xuôi nam chinh phạt phản đảng tại
Giang Nam.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.