NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 603

mại nhất, cũng là nơi cứng rắn nhất. Tôi rốt cuộc hiểu được, phần tấm lòng
thuộc về Tử Đạm đạm đã hoàn toàn bị khóa chặt.

Tiêu Kỳ nhìn kỹ vẻ mặt tôi, tôi cũng tự xem xét tâm ý của chàng. Bốn

mắt gặp nhau, chúng tôi im lặng đối diện, thời gian dường như ngưng lại.

Ánh mắt chàng từ từ nhu hòa, ngón tay thon dài xuyên qua mái tóc tôi,

giữ lại một nắm trong lòng bàn tay, mỉm cười thán, “Ta cưới nữ tử đẹp nhất
thiên hạ”.

Ngoài ra, chàng còn có quyền lực tối cao, dũng sĩ trung thành nhất, chiến

mã thần kỳ nhất, bảo kiếm sắc bén nhất trong thiên hạ… Tất cả những thứ
mà nam tử trong thế gian ao ước, chàng cơ hồ đều đã có.

Mà một người khác thì vừa hay ngược lại, đã hai bàn tay trắng, những

thứ từng có được giờ mất đi hoàn toàn.

Tôi hít sâu một hơi, cầm bàn tay Tiêu Kỳ, đưa lòng bàn tay chàng chạm

vào mặt mình, khẽ mỉm cười, “Những gì tốt đẹp nhất trong thiên hạ đã nằm
gọn trong tay chàng, những thứ khác không còn quan trọng nữa”.

Chàng nhẹ nhàng quay người tôi, ôm tôi từ phía sau, cùng nhau nhìn về

tấm gương đồng sáng loáng. Trong gương, hai thân ảnh dường như phát
sáng, lấn át cả ánh nến.

“Cả đời này, nàng chỉ được phép đứng bên cạnh ta”. Tiếng nói chàng

trầm thấp. Chàng chầm chậm hôn lên cổ tôi, hôn dần xuống. Nữ tử trong
gương, ánh mắt mê ly, tóc đen lượn lờ, từ cổ đến hai gò má nhanh chóng bị
nhuộm một màu hoa tường vi. Tôi không còn sức chống đỡ nữa, yếu ớt dựa
vào lòng chàng, cắn môi nhẫn nhịn nỗi đau trong lòng.

Lúc này ở đây, cho dù có buồn lòng đến đâu tôi cũng không thể mở

miệng, không thể chọc giận chàng. Tôi đã mất đi quá nhiều người thân,
không thể mất thêm một Tử Đạm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.