NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 620

nhìn thấy dưới ánh nến, sắc mặt Tiêu Kỳ dần dần ngưng trọng, như bao phủ
bởi sương lạnh, quanh thân có sát khí tản ra làm lòng tôi đột nhiên căng
thẳng.

Ngoài trời mưa tí tách, sắc trời vẫn đen nhánh, tiếng mưa gió lạnh lẽo

bức người.

“Phía bắc sao vậy?”, tôi không kìm được mà lên tiếng hỏi. Tiêu Kỳ quay

đầu nhìn, sắc mặt hòa hoãn một chút, lập tức mặc ngoại bào, “Không có
chuyện gì lớn, trời vẫn còn tối, nàng ngủ tiếp đi”.

Tôi nhìn gương mặt lạnh lùng của chàng, bỗng nhiên phát hiện ra khuôn

mặt ấy mấy ngày này đã gầy đi, mà mỗi đường nét trên mặt càng thêm sâu
xa. Cả giang sơn này đặt nặng trên vai chàng, cho dù có là người sắt cũng
sẽ mỏi mệt. Lòng chua xót, tôi không khỏi thở dài nói: “Cần phải vội vã
như vậy ư? Lúc này mới canh ba, chờ tới khi lâm triều rồi nghị sự cũng
không muộn”. Tiêu Kỳ trầm mặc, nhẹ giọng nói, “Nam Đột Quyết xâm
phạm biên cảnh, quân tình như lửa, không thể chậm trễ”.

Tôi giật mình, “Người Đột Quyết?”.

“Chính là bọn Nam Đột Quyết người yếu sức mỏng”, Tiêu Kỳ hừ lạnh

một tiếng, “Nhưng đáng hận là phía nam lại dám câu kết cùng giặc ngoại
xâm”.

Chính là vài ngày trước, năm ngàn kỵ binh Nam Đột Quyết tập kích Dực

thành, cướp vô số tài vật và gia súc. Thủ tướng biên quan xuất kích truy
đuổi, trục xuất năm ngàn quân Đột Quyết ra khỏi Dực thành, lại gặp đại
quân Đột Quyết ngăn chặn, không công mà lui. Nam Đột Quyết Vương
đích thân dẫn mười vạn thiết kỵ chằm chằm nhìn vào nước ta, tuyên bố rửa
sạch nỗi nhục năm đó. Thủ tướng biên quan cầu viện Ninh Sóc, mà một
nửa quân đóng ở Ninh Sóc đã nam chinh, cũng đóng giữ ở những nơi trọng
yếu trong kinh thành. Hiện giờ binh lực trống không, nếu như đối chọi với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.