NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 728

chính Vương không cưới thiếp đã là chuyện khắp thiên hạ đều biết; mà
Tiêu Kỳ xuất thân hàn tộc, không có huynh đệ thân tộc, lúc này chỉ có họ
Vương là gia tộc thân thiết nhất với chàng.

Trong biệt uyển, ca ca há miệng cho thị nữ bón cam, chỉ cười không nói,

vô cùng thản nhiên tự đắc.

Tôi day trán, nhìn ca ca, cười khổ, “Huynh ung dung thật đấy. Giờ nữ nhi

của hai đại gia tộc quyền thế đều tranh nhau muốn gả cho huynh, huynh nói
phải làm thế nào đây?”.

“Hoặc là cưới cả hai, hoặc là không cưới ai”, ca ca hài hước nói, bên

người tám mỹ nhân vờn quanh, oanh oanh yến yến.

“Đáng tiếc chúng ta chỉ có một Giang Hạ Vương, lại không thể tháo ra

làm hai nửa, nếu có thể tháo rời ra thì có lẽ đã chủ động chia thành tám
phần từ lâu rồi”, người nói là thị thiếp được ca ca sủng ái nhất – Chu Nhan,
giọng nói mềm mại, uyển chuyển kèm theo chút hờn dỗi.

Ca ca dường như bị nghẹn miếng cam trong miệng, trợn mắt nhìn nàng,

không biết nên khóc hay nên cười. Tôi cười, “Không bằng để Vương gia
nhà ngươi đi ở rể, đỡ phải tháo ra lắp vào, phiền toái”. Chu Nhan che
miệng khẽ cười, “Nếu quả thật là như thế, kính xin Vương phi khai ân, đem
của hồi môn của thiếp đi theo làm bạn với Vương gia”. Một người khác
cười nói: “Vừa cưới vừa gả, đây chẳng phải là để người ta được lợi rồi
sao?”.

Chúng cơ thiếp cười đùa vui vẻ, lòng tôi lại chợt động.

Tôi gần như quên mất, thúc phụ còn có hai nữ nhi, năm xưa theo thẩm

thẩm về Lang Gia, đã nhiều năm nay chưa gặp mặt nhau, giờ có lẽ cũng đã
đến tuổi mười lăm, mười sáu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.