NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 729

Mới vừa kết thúc đại nạn chiến tranh, người Giang Nam thấp thỏm lo âu,

triều đình và dân chúng đều mong mỏi tin vui cưới hỏi này, hy vọng nhờ
đây mà xua tan được nỗi lo giết chóc.

Ca ca cho chúng thị thiếp lui đi, chỉ còn lại hai huynh muội chúng tôi.

Tôi nghiêm nghị hỏi huynh ấy có thực sự đồng ý lấy nữ nhi của hai gia tộc
Giang Nam không.

Huynh ấy cười cười, vẻ không hề gì, “Người ta khuê các ngàn vàng lặn

lội vạn dặm xa xôi tới gả cho ta, huynh cũng không thể cự tuyệt”.

Tôi ngưng mắt nhìn huynh ấy, “Ca ca, trong số nhiều nữ nhân như vậy,

có ai là người hơn hẳn trong lòng huynh không? Cảm giác thế gian này chỉ
có mình nàng là tốt nhất?”.

Ca ca không chút nghĩ ngợi, lắc đầu nói: “Ai cũng tốt, huynh đối xử với

các nàng đều là thật tâm, tất cả giống nhau, không phân ra ai tốt nhất”.

“Vậy còn tẩu tẩu?”, tôi lẳng lặng nhìn huynh ấy, “Ngay cả tẩu tẩu, huynh

cũng chưa từng thật lòng đối đãi?”. Ca ca đột nhiên trầm mặc, ý cười biến
mất. Tôi chưa từng cố ý hỏi tới chuyện cũ của huynh ấy, chỉ sợ huynh ấy
thương tâm, nhưng hôm nay tôi lại không muốn nhìn huynh ấy cứ mãi sa
vào chuyện cũ, không thể mở lòng.

“Cố nhân đã vậy, giờ nói ra, chắc nàng cũng không trách ta”. Ca ca thở

dài, chầm chậm nói: “Muội nói không sai, thực sự huynh đối đãi với nàng
chưa từng có lần nào thật lòng”.

Tôi ngơ ngẩn, lại nghe ca ca kể lại một ít chuyện vốn đã bị phủ bụi,

“Năm đó, hôn sự của huynh và Hoàn Mật bắt đầu do một lần đánh cuộc.
Lúc mới gặp Hoàn Mật, huynh cũng không cảm thấy tướng mạo nàng đẹp,
chỉ là tính tình nàng lãnh đạm kiêu ngạo, chẳng thèm ngó tới huynh, khiến
huynh nổi lòng háo thắng. Lúc ấy tuổi trẻ khinh cuồng, huynh đánh cuộc
với Tử Long… Tiên đế, thề phải đả động trái tim nàng. Tiên đế đã biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.