NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 742

Ba ngày sau khi Tử Đạm lên ngôi, Tiêu Kỳ dâng biểu từ chức phụ chính,

chúng thần quỳ kín ngoại điện Thừa Thiên, xin thu hồi biểu. Tiêu Kỳ không
đồng ý, biểu được đưa đến tay Tử Đạm, Tử Đạm không nói một lời, chuyện
này cứ như vậy bị bỏ qua. Nhìn bề ngoài, Tiêu Kỳ đã không quản chuyện
chính sự, nhàn rỗi hơn nhiều, nhưng trên thực tế, Tả Hữu tướng vẫn bẩm
tấu mọi chuyện với chàng, cục diện triều chính không có gì thay đổi, quyền
lực nằm trong tay Tiêu Kỳ.

Đầu xuân, liễu đâm chồi mới, một màu xanh nhàn nhạt.

Ngoài cửa sổ, tiếng chim hót lanh lảnh, tôi đột nhiên tung người ngồi

dậy. Một buổi tham ngủ, bất giác đã ngủ thẳng đến trưa. Tĩnh nhi giờ đã
thoái vị, tôi không cần phải ngày nào cũng dậy sớm đưa nó vào triều, bản
thân cảm thấy thanh nhàn tiêu dao.

“A Việt”, tôi gọi hai tiếng không thấy đáp lời, cảm thấy kỳ quái liền vén

màn, chân không đeo giày, đi ra khỏi nội thất. Xuân đến thật ấm, chỉ mặc
trường y vải sa cũng không cảm thấy lạnh. Gió nhẹ len lỏi qua rèm cửa,
đưa theo mùi cỏ cây thơm ngát, chợt thấy sảng khoái nhẹ nhàng. Mở cửa sổ
ra, tôi đang định cúi người hít hà mùi thơm của hoa bên ngoài thì bỗng
nhiên bị ôm lấy từ phía sau, chưa kịp lên tiếng đã ngã vào lồng ngực ấm áp
của chàng.

Tôi cười khẽ, thuận thế tựa vào lòng chàng, cũng không quay đầu lại, cứ

dựa như vậy.

“Mặc thế này mà còn muốn ra ngoài, cẩn thận cảm lạnh”, chàng siết chặt

tay, giữ chắc cả người tôi.

“Không cảm lạnh được đâu. Ta được chàng chăm nuôi rất khỏe mạnh,

chàng không thấy ta mập lên sao?”. Tôi tránh khỏi vòng tay chàng, mỉm
cười quay người lại, ai ngờ bị mất thăng bằng, đụng đầu vào người chàng,
ngã ngửa về sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.