NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 81

Tôi cắn môi ngồi yên bất động, không muốn để cho gương mặt biến sắc

trước mắt hắn, trong lòng dần dần lạnh như băng, lửa nóng bên trong xông
thẳng lên gò má.

Hắn bỗng nhiên đứng dậy, đáy mắt như có hai ngọn lửa đang cháy chiếu

thẳng vào đáy lòng tôi, “Ngươi đã từng nhìn thấy phụ nữ và trẻ em mẹ góa
con côi, sống sờ sờ lại chết rét chết đói, ngã lăn xuống cống nước, thi thể bị
dã thú gặm nhấm…; ông già tóc bạc đích thân chôn con cháu chết thảm;
thôn trang đảo mắt đã chìm trong biển lửa… chưa? Chỉ bởi vì bọn họ
không phải là người Trung Nguyên nên phải chịu thảm họa này sao?”.

Tôi đột nhiên nhắm mắt lại, không dám nghe nữa, không dám suy nghĩ,

trước mắt lại hiện lên từng cảnh tượng đầy máu đỏ.

Đây không phải là thật, hắn gạt tôi! Trong lòng tôi luôn không ngừng có

một thanh âm vang lên như vậy. Dự Chương Vương là anh hùng cái thế,
cũng không phải là kẻ tàn bạo độc ác như lời hắn nói!

Ngay cả khi trong lòng đang lo sợ nghi hoặc, tôi vẫn cắn chặt răng,

không nói lời nào.

Cổ họng đột nhiên cảm thấy đau nhức.

Hắn hung hăng bóp chặt cổ tôi, hai mắt đỏ ngầu như máu, nhấn chặt tôi

trên ghế, phần dựa phía sau ghế đỡ lấy lưng tôi tựa hồ như muốn gãy lìa.

Ngay một tiếng kêu đau tôi cũng không nói ra được.

“Đừng bày ra vẻ mặt giả dối này… Ta xem ngươi có thể cao quý, có thể

chống đỡ được tới khi nào!”, hắn nổi giận, mạnh tay kéo tôi dậy, giữ chặt
phía trước hắn.

Tay hắn gân guốc, lựa đạo lại rất mạnh, tôi bị kéo ngã thẳng về phía

giường, ngã nằm trong ngực hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.