NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 82

Trong cơn hoảng sợ, tôi không biết mình lấy sức lực từ đâu, đột nhiên

đưa khuỷu tay đâm thẳng vào ngực hắn.

Một tiếng hừ nhẹ vang lên, sức lực đang kìm hãm tôi đột nhiên buông

lỏng, tôi ngã xuống đất, lại thấy hắn một tay che ngực, vết thương trước
ngực chợt nhiễm đỏ.

Hắn oán hận nhìn tôi, khuôn mặt trắng bệch, thân thể đột nhiên run lên,

không ngừng ho khan, máu tràn ra ngoài mép, trông mà giật mình.

Tôi che miệng kiềm chế không cho bản thân cất lên tiếng kêu sợ hãi.

Bỗng nhiên liếc thấy chiếc cửa sổ hé nửa bên giường.

Chiếc rèm vải đã ngăn cách ánh mắt của những người bên ngoài, không

ai nghe thấy tiếng động bên trong, vết thương của người này lại tái phát…
Trước mắt chính là cơ hội bỏ trốn.

Tôi không kiêng dè bước lên giường, vòng qua thân thể co rúc của người

kia, đẩy cánh cửa sổ ra, một cơn gió lớn ùa thẳng vào.

Bên ngoài là đồng cỏ vàng xám ngổn ngang, tôi cắn răng đang muốn cúi

người nhảy ra lại chợt nghe thấy tiếng rên rỉ phía sau.

Chỉ thấy nam tử kia run rẩy che ngực, phảng phất như đang kiên nhẫn

chịu đựng cơn đau dữ dội, gắng hết sức vươn tay về phía chén thuốc đặt
cạnh giường nhưng lại không thể với tới.

Thân thể thon gầy của hắn cuộn lại như trẻ sơ sinh, trong cổ phát ra

thanh âm rên rỉ khàn khàn, sắc mặt trắng bệch gần như trong suốt, tựa hồ
như sau một khắc sẽ phải tắt thở.

Nửa người tôi đã ở bên ngoài cửa sổ, lại trong khoảnh khắc chợt do dự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.