NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 888

hy vọng xa vời này, chẳng e dè việc ở đây còn có thê tử, còn có đứa con
chưa chào đời của huynh ấy.

Cuối cùng huynh ấy cũng làm được một việc giống Đế vương, đáng tiếc

là đã quá muộn.

“Nàng nói ta chưa từng một lần tranh giành”, Tử Đạm bỗng mệt mỏi nói,

“Bây giờ ta tranh, kết quả ra sao?”.

Tôi nắm chặt chiếu thư, không biết phải trả lời thế nào.

Cho dù không có ngày hôm nay, Hồ gia cũng khó trốn khỏi tai ương;

ngay cả không có Ngọc tỷ, tôi cũng vẫn sẽ động thủ.

Tử Đạm, muội và huynh không sai, chỉ có loạn thế này sai.

“Thần, thống lĩnh Thiết y vệ Ngụy Hàm hồi cung phụng mệnh!”.

Tiếng sắt leng keng từ ngoài điện vọng vào, đâm rách sự yên lặng chết

chóc.

Tử Đạm nhìn chăm chăm ra cửa điện, môi mỏng khẽ run, đầy vẻ tuyệt

vọng.

Ngụy Hàm ấn kiếm lên điện, một thân áo đen, bước đi nhanh như gió,

mặt nạ áo giáp che kín người, chỉ để lộ ra mội đôi mắt sắc bén.

Hắn quỳ một chân trên đất, hai tay trình lên một tấm áo màu vàng nhuốm

máu, đó là áo trong mà Hoàng hậu thường mặc.

Tống Hoài n nhận lấy chiếc áo, từ từ mở ra.

Áo đã bị máu tươi nhuộm, nhưng vẫn nhìn thấy được rõ ràng những

dòng chữ trên áo, bút pháp thanh tú phiêu dật, khí khái như thần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.