NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 915

Hắn do dự nói: “Tuy nói là như thế nhưng muốn hiệu lệnh lục quân cũng

không phải chuyện dễ, trừ phi có Hổ phù của Vương gia…”.

Tôi cúi đầu, lòng lạnh băng, tia hy vọng cuối cùng tan theo mây khói.

Hoài n, thật sự là ngươi.

Lòng thảm đạm vô hạn, lại không có hận ý hay tức giận.

Hổ phù trong tay Tiêu Kỳ có hai cái, một cái chàng giữ, một cái… tôi

giữ.

Đây là thứ quan trọng nhất Tiêu Kỳ cho tôi trước khi xuất chinh.

Trên danh nghĩa, bằng Hổ phù này có thể điều khiển binh mã thiên hạ,

nhưng thực tế, binh mã có thể cho tôi điều khiển, chỉ có mười lăm vạn quân
được giữ lại đóng ở kinh thành.

Ngày đó tôi còn mỉm cười nói với chàng, tôi chỉ là một nữ tử, không

chức không phận trong quân, cho dù có Hổ phù cũng không điều động
được binh mã thiên hạ.

Song, nếu Hổ phù này rơi vào tay Tống Hoài n thì sức mạnh của nó

không thể sánh nổi.

Hắn vốn đã làm tới chức Hữu tướng, ở trong quân nhiều năm, uy vọng

rất cao. Hôm nay hai người Hồ, Đường không ở đây, Tiêu Kỳ vừa chết, duy
hắn độc tôn.

Chỉ đợi Hổ phù tới tay là được tiếp quản binh quyền, thay thế Tiêu Kỳ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.