NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 932

vương ngay tức khắc.

Tôi sai người kiểm tra nước, lương thực và binh khí trong cung. Ngoại

trừ số lượng tên có hạn thì nước và lương thực đầy đủ, có thể cung cấp
được trong nửa tháng.

Các cung điện lầu các đều bị đóng cửa, cung nhân không được truyền gọi

thì không được tự tiện ra vào để ngừa gây loạn.

Bố trí mọi việc chu toàn, tôi đi lên thành lâu, nhìn về phía đông, một lúc

lâu sau vẫn không thấy có bụi mù ở nơi đó.

Ngụy Hàm đứng sau lưng tôi lạnh lùng cười một tiếng, “Thoạt nhìn,

Tống Hoài n không dễ dàng đắc thủ như vậy”.

Tôi gật đầu mỉm cười. Đúng thế, nếu như hắn thuận lợi tiếp chưởng được

quân đóng ở thành Đông, dẫn quân về thành thì theo lý, giờ khắc này ở
phía đông đang bụi tung mù mịt mới phải. Đã mất hơn một canh giờ, không
thấy có dấu hiệu xuất quân, có lẽ các thống lĩnh đã thấy khói báo động của
tôi, biết chuyện Hổ phù có ẩn tình, không chịu nghe lệnh.

“Ngụy thống lĩnh, hôm nay có ngươi và chư vị tướng sĩ liều mình đi

theo, Vương Huyên vô cùng cảm kích”. Tôi nghiêng đầu, bình tĩnh cười
nhìn Ngụy Hàm.

Ngụy Hàm giấu mặt ở phía sau mặt nạ, không thấy được thần sắc, mà đôi

mắt vẫn lạnh như băng không lộ vẻ gì.

Tôi xoay người, đang lúc cho là hắn sẽ không nói gì thì lại thấy hắn cúi

đầu nói: “Dũng khí của Vương phi vẫn như năm nào”.

Tôi chấn động, nhìn thẳng vào mắt hắn. Đôi mắt này, người này, chẳng lẽ

là…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.