NGHIỆT DUYÊN - Trang 171

Chương 24

A

ngsumalin đưa mắt nhìn người mới bước vào, hỏi với giọng nghi hoặc:

“Bác Bua có việc gì mà cần tìm bà cháu?”

Dù cô đã đưa giọng cuối câu cho nhẹ nhàng nhưng vẫn thoáng chút lạnh

nhạt khiến người kia lúng túng.

“Định đến xin bà ít thuốc cho lão Pol, lão bị ốm.”
Nghe vậy, cô tỏ vẻ quan tâm hơn:

“Bác Pol bị làm sao?”
“Sợ là bị sốt, nằm rên hừ hừ suốt đêm. Thấy lần trước bà cũng bị sốt nên

định đến xin chia cho ít thuốc.”

Sắc mặt Angsumalin hơi thay đổi:

“Bà ngoại đúng là bị sốt nhưng khỏi được là nhờ có bác sĩ đến tiêm cho.

Bác Bua cũng biết là bác sĩ nào còn gì?”

Suốt từ đầu đến giờ, chàng trai nhìn người đàn ông trừng trừng:
“Bị như thế nào?”

Anh ta hỏi bằng tiếng Thái khá sõi. Người bị hỏi im lặng, cúi gằm mặt,

run lẩy bẩy. Angsumalin quay sang giải thích, Kobori chăm chú nghe.

“Ngoài lạnh run, còn có biểu hiện gì nữa?”
Giọng nói nghe thật bình thản, không thể hiện bất cứ thái độ gì, nhưng

người trả lời vẫn bứt rứt không dám ngẩng mặt lên nhìn, chỉ cố giữ giọng
bình tĩnh kể lại:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.