NGHIỆT DUYÊN - Trang 430

“Đêm nay tôi sẽ cầu nguyện cho anh.”
Đôi vai vươn thẳng lên, khó nhọc kìm nén cảm xúc không cho lộ ra

giọng nói.

“Cảm ơn... Nhưng đừng làm vậy. Em cầu nguyện cho ai đó đang ngóng

chờ em thì hơn, vì mạng sống của anh ta có ý nghĩa hơn của tôi.”

Vóc người cao lớn bước lùi, cúi thấp người từ biệt rồi quay lưng lại, rảo

nhanh những bước dài dứt khoát, thoáng chốc đã biến mất trong bóng tối.
Cô gái nắm chặt tay, gục đầu vào thân cây bên cạnh.

“Wanas... Wanas... Hãy lấy lại lời hứa của anh... Hãy đem nó đi... Hãy

thu lại lời hẹn ấy...”

Giọng nói nghẹn ngào bởi bao tình cảm dồn nén chợt trào dâng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.