NGHIỆT DUYÊN - Trang 478

Anata wa donata desuka? Cô là ai?”
Không có vẻ gì là chàng trai còn ý thức, đàn muỗi bu đến nhiều hơn.

Angsumalin chỉ biết thở dài, vừa bực tức, vừa khó chịu.

“Có đứng dậy được không?”
Không có câu trả lời, cô đành tự quyết lấy.
“Đứng dậy, vào phòng nằm cho đỡ muỗi. Dậy đi.”

Kéo được cái thân hình ấy ngật ngưỡng ngồi dậy, cô gái cũng gần hết cả

hơi, đến nỗi cô phải nhéo vào cánh tay anh vì bực mình quá đỗi:

“Dậy đi!”
Vừa kéo vừa cấu mãi Kobori mới chịu đứng dậy, liêu xa liêu xiêu bám

vào cô, vừa đi vừa nhắm mắt, miệng không ngớt lẩm bẩm gì đó. Khi đến
được cái nệm dày đã trải ga gọn gàng, Angsumalin thở dốc. Mùi rượu sặc
sụa.

“Nào, nằm xuống.”
Chàng trai ngoan ngoãn đổ người nằm xuống, nhưng cái đầu thì vật vạ

lắc qua lại, tay không ngừng giật áo.

“Nóng hả? Anh nằm yên đi, tôi cởi áo cho.”

Đôi mắt đờ đẫn của anh lờ đờ hé mở, cố gắng mở to ra khi cô gái giúp

cởi chiếc áo khỏi người mình.

“Hử.”
“Giờ anh ngủ được rồi.”

Có vẻ như Kobori chỉ còn sót lại một chút tỉnh táo: “Hideko...”
“Anh say quá rồi, ngủ đi.”
“Chỗ nào đây?” Anh dường như đang cố định thần lại.

“Chỗ nào cũng mặc kệ, anh ngủ đi được rồi đấy.”
Bàn tay anh sờ soạng tấm nệm bên cạnh:
“Chỗ nằm đây mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.