NGHIỆT DUYÊN - Trang 48

của con người cũng thế. Ngọn nến, dù đã có một ngọn đang chiếu sáng rồi
nhưng ta vẫn có thể thắp thêm những ngọn khác nữa. Người thắp thì được
nhiều ánh sáng hơn, nhưng ngọn nến sẽ bị sức nóng thiêu đốt mà tự tan
chảy, lụi tắt.”

“Em sợ người ta sẽ giống bố em chứ gì. Đừng giận khi người ta nói như

thế.”

Angsumalin tự cắn môi mình vì Wanas nói trúng điều trong lòng cô.

Phải, những điều xảy ra trước đây vẫn là vết sẹo khiến cô luôn nghi ngờ,
cảnh giác tấm lòng của tất cả những người bạn khác phái. Sâu trong tim cô
luôn nhắc nhở:

“Bọn con trai giống nhau cả thôi. Toàn nói dối!” Có lẽ chính vì điều này

mà nhiều người cố tìm cách kết thân với cô xong lại đi nói sau lưng cô
rằng:

“Cô nàng đấy đẹp như búp bê bằng cẩm thạch, nhạt nhẽo chẳng có tí sức

sống nào!”

Cô khẽ thở dài, trả lời nhẹ nhàng:
“Em không giận đâu, anh Nas.”
“Em biết không, em lúc nào cũng có thành kiến là lũ con trai đều giống

bố mình. Anh đã từng tự hào rằng chỉ có mình anh là em thấy hơn người
khác, nhưng rồi... sự thật anh cũng chẳng khác gì bọn họ.” Giọng anh khi
nói câu cuối mang màu hờn dỗi, tủi thân.

“Anh Nas!”
“Anh từng nghĩ rằng chỉ có anh là được em tin tưởng đặc biệt. Anh luôn

tự hào được chăm lo cho em như em gái, như người mà anh yêu quý nâng
niu. Anh hy vọng là em sẽ không coi anh giống như ai ai nhưng cuối cùng,
anh cũng chẳng được hơn họ một chút nào.”

“Không phải đâu anh Nas, không phải...”

Giọng cô nôn nóng, Angsumalin muốn giải thích cho chàng trai hiểu rõ

tất cả cảm nghĩ của mình nhưng cuối cùng buông tay vẻ thất vọng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.