NGHIỆT DUYÊN - Trang 515

Người kia cười toe toét khoe cả lợi.
“Thế nào cháu Ang? Ở đây mọi chuyện có ổn không?”

Angsumalin dừng tay, liếc nhìn quanh quất với vẻ hoảng hốt.
“Sao bác lại đến đây làm gì?”
“Ơ... thì có làm sao?”

Lão Pol mặt mày ngơ ngác, chỉnh lại cái khăn rằn buộc ở bụng cho gọn.
Bác lên nhà mau, mau kẻo có ai qua trông thấy.”
“Nhưng sao mà phải trốn? Chuyện này là thế nào?”

“Khổ quá, bác. Cháu đã bảo lên nhà mau thì cứ lên đi đã.”
Angsumalin vẩy chỗ bọt xà phòng bám ở tay, đẩy lão đi cho nhanh. “Ơ,

thế này là thế nào?”

Lão Pol vừa lẩm bẩm vừa ngoan ngoãn đi trước, nhưng vẫn chưa đủ

khiến cô gái vừa ý.

“Mau mau lên. Lúc bác đến đây, có ai trông thấy không?”
“Thấy thì làm sao?”
“Không sao cả, nhưng cháu muốn biết là bác có ghé vào đâu trước khi

đến đây không?”

“Thì chỉ mượn thuyền của đồng bọn ở bờ bên kia rồi chèo sang đây

thôi.”

“Bác không ghé vào đâu nữa chứ?”
“Đã kịp ghé vào đâu? Để lát nữa rồi mới đi.”

“Tốt rồi... Nhưng bác không được đi đâu nữa cả.”
“Ơ, có chuyện gì vậy?”
Vừa đẩy vừa lôi được lão Pol lên nhà xong, cô gái mệt đến nỗi thở dốc.

Bà Orn đang bận bịu xếp rổ không và đám lá chuối khô bầy la liệt ngoài
hiên, quay lại thốt lên:

“Ơ, chuyện gì thế?”
“Bác Pol ý mẹ, tự nhiên lại sang đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.