NGHIỆT DUYÊN - Trang 518

thư này được giữ gìn đến được tận tay Ang, để nói với Ang rằng Nas nhớ
Ang khôn tả. Nếu may mắn, không lâu nữa Nas sẽ được về nước. Nhờ Ang
nhắn với gia đình Nas là không phải lo lắng. Nas chỉ viết được đến đây
thôi, không còn thời gian nữa.

Nhớ thương Ang bằng cả trái tim.

Wanas
Đôi mắt cô mở to đăm đăm nhìn mảnh giấy trong tay với vẻ sửng sốt.

Nét chữ ngoáy nhòa đi nhưng hiện lên vô cùng rõ ràng trong tâm trí. Bàn
tay cầm mảnh giấy run rẩy.

“Sao vậy con? Thư của ai thế?”

“Wanas... của Wanas ạ.”
Câu trả lời nghe như của người mộng du. Bà Orn vội cầm lấy lá thư từ

tay cô gái xem xét.

“Không biết gửi đến đây bằng đường nào? Sao bảo cậu ấy còn ở tận

nước ngoài?”

“Hình như anh ấy về hoạt động bí mật hay sao ấy ạ.”
“Hoạt động ở đâu?... Trời ơi, đang yên đang lành lại dấn thân vào chỗ

nguy hiểm. Trong thư bảo là không xa là ở đâu?”

“Có thể là Miến Điện, Ấn Độ, hoặc Trung Quốc...”

“Chao ơi... Dây vào chiến sự làm gì, lại còn chuẩn bị về nước nữa, nhỡ

bị họ bắt thì biết làm thế nào. Cho mẹ xin lá thư này nhé, mẹ đem đi cho
bác chủ tịch xã.”

Bà Orn vội vã đứng lên đi mất, còn Angsumalin vẫn ngồi yên. Đôi mắt

cô nhìn xa xăm như muốn nhìn xuyên không gian đến tận miền đất xa xôi
ấy...

Đôi mắt đen dài nhìn sang cô gái mảnh mai đang đón tiếp mấy sĩ quan

cấp cao ở Bộ Tư lệnh một cách chu đáo. Vẻ mặt cô bình thản, đôi môi hơi
mỉm cười nhưng ánh mắt lơ đễnh như đang mải suy nghĩ điều gì. Thái độ
quan tâm, lo lắng trong mắt anh khiến một người khách nói câu gì đó làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.