NGHIỆT DUYÊN - Trang 538

Chương 72

T

iếng đàn tam thập lục nốt đúng nốt sai lẫn với tiếng cười trong trẻo khiến

bà Orn phải ngẩng lên khỏi cái bàn là dùng để sấy lá trầu không. Bà không
khỏi mỉm cười khi thấy dáng người cao lớn vụng về cầm đôi que gõ đàn,
nét mặt lộ rõ là đang rối cả lên. Cô giáo ngồi gần đó đang cố luyện cho học
trò đánh theo ý mình nhưng có vẻ không mấy thành công.

“Anh đừng có nắm chặt thế chứ, dùng ngón tay cái ấy... Oya yubi”... với

cả ngón trỏ... hitosashi yubi. Chỉ cần cầm bằng hai ngón tay thôi, thế này
này.” Cô gái làm mẫu, nhưng chàng trai vẫn không bắt chước được.

“Lúc tôi tự chơi có rắc rối thế này đâu?”
“Nhưng mà thế không đúng cách.”
“Hừ... thì kệ, miễn tôi chơi được thành bài là được rồi.”

“Có muốn học hay không nào?”
Cô giáo nghiêm giọng dọa nạt, nghe vậy cậu học trò liền lập tức dịu

xuống:

“Tôi cầm được rồi. Rồi thế nào nữa, thế nào nữa?”

“Anh phải thử nốt trước đã.”
Mới chỉ đến đó mà cả cô lẫn trò đã lộ vẻ ngán ngẩm.
“Đây này... anh phải làm thế này... thế này...”

“Cô giáo” bực mình hết chịu nổi, bèn giành lấy que gõ thử nốt cao thấp

một cách thuần thục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.