NGHIỆT DUYÊN - Trang 653

cô. Nhưng bây giờ... chính cô sẽ là người nói với anh: Now all our hearts
could hold!

Trái tim của hai ta sẽ hòa làm một, không bao giờ rời xa nhau nữa.

“Em chưa từng biết đến tình yêu dịu dàng, đến sự gắn bó sâu sắc có thể

khiến con người ta hy sinh tất thảy mọi thứ trên đời vì người mình yêu.”
Anh từng nói với cô như vậy. Angsumalin càng lúc càng thấy khóe mắt
mình cay cay.

“Nếu như em đã từng biết đến tình yêu thật sự thì em sẽ hiểu trái tim của

người đang lẻ loi cô đơn, đang sắp sửa mất đi tình yêu của mình cảm thế
như thế nào.”

Giống như trái tim cô ngay lúc này đây! Trái tim yêu say đắm này sẵn

sàng hy sinh tất cả chỉ để đảm bảo người mình yêu an toàn, khỏe mạnh mà
không mong gì đền đáp lại. Trái tim đang chơi vơi, trống trải, lo lắng vô
ngần cho người yêu.

“Hideko, tôi yêu em... Em có lý do của em, tôi có trái tim của tôi... Khi

nào chết đi, tôi sẽ đem theo trái tim yêu của mình... Sau này khi tôi phải ra
mặt trận, cho dù phải nằm ngủ nơi đâu, khi trời bắt đầu chuyển sáng như
thế này, tôi sẽ nhớ lại ngày mà tôi được nằm trên tấm nệm êm, có em gối
tay nép sát bên mình.”

Bầu trời trên cao sáng rực bởi ánh lửa... Giờ này anh đang ở đâu? Nếu

anh có mệnh hệ gì, không chỉ có trái tim yêu của anh ra đi theo chủ nhân
của nó mà còn có cả một trái tim nữa cũng tan nát, vụn vỡ theo.

... Sao ơi đừng vội tắt

Trăng ơi đừng vội lặn
Hoa nở, sương rơi, ngực ta đau rã rời
Tri kỉ một đời, duyên tình mãi khắc ghi

Yêu người chứa chan, đôi tim hợp chẳng tan...
Cô không đời nào có thể lìa xa anh được nữa... Phải rồi... Sao ơi đừng

vội tắt, trăng ơi đừng vội lặn... Tháng ngày đừng trôi nữa nhé. Chỉ xin cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.