NGHIỆT DUYÊN - Trang 86

Buổi sáng, bến Tian là nơi tụ hội của những thuyền chở nông sản từ các

miệt vườn đến họp chợ tấp nập. Chiến tranh làm cái gì cũng bán chạy, mọi
thứ đều có thể biến thành tiền thành bạc. Bà Orn vừa đếm tiền vừa hỏi cô
gái:

“Con có muốn lên bờ xem gì không?”

“Lên mua quà bánh gì về cho bà không mẹ?”
Sau khi gửi thuyền nhờ người quen trông hộ, hai mẹ con đi dọc lên phía

chợ.

“Sore wa nan desuka?... Đây là cái gì?...”

Tiếng nói pha tiếng cười làm bà Orn phải quay lại nhìn. Cạnh lối đi là

đống dưa hấu chất cao, bà bán hàng trung niên đang cố gắng nói chuyện
với một người ngồi xổm phía trước:

“Cà đâu mà cà?

[19]

Có biết quả này không? Dưa hấu. Có mua không?”

Chàng trai ngẩng lên, nhìn đầy vẻ thắc mắc, tiếng ấp úng mắc trong cổ:

“Hừ... hử?”
Mấy hàng quán bên cạnh bắt đầu tò mò bu vào xem.
“Ikura desuka?... Bán thế nào?...”

“Không bán cân, bán theo quả. Mua mấy quả nào? Đã ăn bao giờ chưa,

ngon lắm. Nước cậu có dưa hấu không?”

Người đang ngồi chỉ vào chỗ trái cây trước mặt liền cố gắng bắt chước

nói theo:

“Dưa hấu... melon.”

“Hứ, dưa hấu không chua như là me đâu

[20]

. Ruột cát, ngọt mát lắm.”

Người kia cởi mũ, gãi đầu gãi tai không biết làm thế nào, khiến những

người đứng xem xung quanh cười rộ lên. Đang ngồi giữa đám đông, anh ta
đứng dậy lúng túng quay nhìn hai bên, chợt thấy bà Orn liền cười tươi, rẽ
vòng người tiến nhanh tới:

“Tetsudatte kudasai.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.