NGHIỆT DUYÊN - Trang 94

với cô gái như thể cố tình. Đôi mắt đen dài dẹt, ánh nhìn nghiêm nghị. Ngữ
điệu nói tiếng Thái vẫn còn chậm và ngọng, đôi khi sắp xếp trật tự câu còn
lẫn lộn nhưng cũng đủ để hiểu.

“Thay mặt cho quân đội của Thiên Hoàng...” Anh ta vừa cất giọng nói

câu đầu tiên đã có tiếng bình luận từ đám người đứng nghe:

“Hay chưa... Lão Pol đi dạy tiếng Thái cho thằng Nhật, giờ nó đem ra mà

luận tội mình đấy.”

“Hai người đàn ông này...”
Anh ta chỉ vào hai người đang bị trói cứng nằm run dưới đất.

“... được nhận vào làm việc cho quân đội Thiên Hoàng, cũng tức là phải

tuân theo sự chỉ huy của quân đội Nhật. Hai người này phạm tội rất nặng,
nhiều lần lén ăn trộm dầu, một vật tư chiến lược quan trọng, nên phải bị
trừng trị. Nếu về sau còn phạm tội như vậy nữa, sẽ bị trừng phạt nặng gấp
nhiều lần. Vì vậy đề nghị nhân dân Thái, vốn có mối quan hệ thân thiết với
Nhật Bản, hãy chứng kiến và không hành động như hai người này nữa!”

Anh ta hơi cúi đầu, rồi lùi ra phía sau. Đôi mắt chăm chú nhìn hai người

lính xách thùng dầu tiến tới chỗ các phạm nhân đang giãy giụa, kêu la ầm ĩ
nhưng không có cách nào thoát được. Mọi người im bặt khi thấy hai người
lính vóc dáng chắc nịch bóp miệng hai phạm nhân và đổ dầu vào miệng họ.
Hai người nằm dưới đất sặc sụa, giãy tung nhưng hai người lính vẫn giữ
chặt miệng, tiếp tục đổ dầu một cách từ từ. Mùi dầu benzyl nồng nặc.
Nhiều người phụ nữ đến xem quay mặt đi, đàn ông thì xì xào nhưng cũng
không dám xông vào cứu vì thấy đám lính Nhật bồng súng đứng quanh sân.

Angsumalin mặt trắng nhợt, vươn người về phía trước nhìn. Bà Orn nắm

lấy cánh tay con, ngăn lại:

“Đừng nói gì con ơi. Đừng, đừng con.”
Nhưng muộn mất rồi. Cô gái đã thét to lên:
“Dừng lại!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.