NGHIỆT DUYÊN - Trang 96

Chương 14

Đ

ôi mắt nhỏ dài, đen sắc của anh ta lặng yên nhìn cô gái chằm chằm. Mọi

người đều im bặt. Một lúc sau, người đang đứng yên bèn cử động, nói ngắn
gọn bằng tiếng Anh:

“Làm ơn nói chầm chậm. Nhưng... tốt nhất... là đừng nói gì thì hơn.”

Câu cuối nghe có vẻ lo lắng, nhưng xem chừng cô gái không thèm để

tâm.

“Quân đội Nhật Bản không có quyền làm gì người của chúng tôi!”
Angsumalin nhấn mạnh câu này, nhìn trừng trừng một cách thách thức,

và còn dịch sang tiếng Nhật hơi ngắc ngứ, làm tiếng xì xào lập tức phát ra
từ những người đang cầm vũ khí vây xung quanh. Bà Orn trông như sắp
ngất, cố níu cánh tay con gái kéo lùi lại:

“Ang con, đừng con. Nghe mẹ đi, nghĩ đến bà ngoại con nữa. Lùi lại đi,

lùi lại đi nào.”

Hai cặp mắt nhìn nhau đầy kiêu hãnh, một người thì ánh mắt lóe lên tức

tối, người kia nửa như khó xử nửa như tức giận, đôi môi đỏ tươi mím chặt.
Nhiệm vụ phải thực thi làm anh ta ra lệnh cho hai người lính vừa tạm
ngừng việc hành hình với giọng đanh thép:

“Tiếp tục!”

Gương mặt trắng xịu đi trông như tượng gỗ. Nhưng trước khi cô có hành

động gì, giọng ồm ồm đã vang lên chặn trước. Anh ta nói tiếng Anh, giọng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.