NGHIỆT SÚC - Trang 333

ĐÁNH CƯỢC

Những con đường ở Detroit được xây dựng như những nan hoa bánh xe

tỏa ra phía ngoài với những dặm đường đều được đánh dấu. Bạn có thể đi
theo Đại lộ Woodward chạy tuốt lên Eight Miles, tới đường biên giới của
thành phố và nhìn ngắm bầu không khí đô thị mờ sương dần biến đổi thành
khu ngoại ô với những bãi cỏ trước sân trải dài và những chiếc SUV và
Prius đắt tiền đậu trên lối đi, có khi đậu cùng nhà.

Trên đường tới khu Grosse Pointe, Gabi cố gắng gọi lại cho Lóng

Lánh, nhưng điện thoại của cậu ta tự động chuyển thẳng sang hộp thư thoại.
Cô để lại tin nhắn vừa lúc đậu xe trên lối vào hai bên trồng những bụi hồng.
“Này tân binh, gọi cho tôi nhé. Cậu đi đâu rồi?”

Ngôi nhà của Edward và Donna Russo được trang trí thô sơ kiểu thôn

dã với gỗ vẫn còn hiện rõ sau nước sơn. Nó giống như mấy cái quần jean
hàng hiệu rách rưới: những thứ trông càng tồi tàn thì càng đắt. Có khi nó
giống như một cây đũa thần vậy, Gabi nghĩ, để giữ cho kẻ nghèo tránh xa.

Travis ở trên lầu, trong phòng riêng của thằng bé. Khi Gabi gọi điện

đến trước đó, Donna Russo giải thích rằng cô không nên đưa Layla tới.
“Thằng bé vẫn còn bị rối loạn hậu chấn thương, bác sĩ tâm lý của cháu nói
thế. Cháu đang dùng thuốc chống lo âu. Và thuốc giảm đau nữa, dĩ nhiên.
Tôi không biết việc nhìn thấy con cô sẽ gây ảnh hưởng gì tới con tôi. Nó có
thể khiến thằng bé hoảng sợ.”

“Cháu nhà tôi muốn xin lỗi.”
“Con bé đáng lẽ nên nghĩ đến chuyện đó trước khi nó đánh thằng bé

nhà tôi thừa sống thiếu chết chứ,” bà ta thở hắt ra rồi cúp máy. Nói thật, việc
Layla ở với Cas sẽ khiến mọi việc dễ dàng hơn. Điều đó có nghĩa là Gabi chỉ
phải tử tế tới một mức nào đó thôi.

Cô đã tìm được cách lấy bản báo cáo của bác sĩ. Thật có ích khi quen

biết với một nửa bác sĩ cấp cứu tại thành phố này từ thời cô còn đi tuần tra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.