NGHIỆT SÚC - Trang 42

“Ông lại nói dối.”
“Đùa chút thôi, tôi là người thích đùa mà.”
“Không hay ho gì đâu, Clayton. Chờ đã.” Cô vật lộn gỡ dây an toàn ra.

Gã thấy việc đó thật kỳ lạ, tự cột mình lại trong một cái xe đã đứng yên. Có
lẽ là để giúp cô khỏi ngả nghiêng trong lúc ngủ chăng. Giống như đám thủy
thủ cột mình lại trên những chiếc giường tầng ở tàu thủy.

Cô giật nắm cửa xe, nhẹ nhàng đẩy cửa để trườn người ra. Ánh đèn

trong xe vụt tắt. Cô mặc quần thể thao, áo khoác xanh lá cây, đi đôi tất len
màu hồng. Đi ra ngoài này thì bẩn hết.

Cô khoác chặt tay gã, dẫn gã đi xa khỏi cái xe, đến chỗ có đèn sáng, thế

là gã có thể thấy màu tóc cô đã phai đến cỡ nào. Cô thường nhuộm tóc đỏ
thẫm, đỏ như thảm khách sạn, nhưng màu nhuộm đã lạt dần làm lộ ra những
chân tóc xám nâu giống mèo tam thể. Gã nhớ con mèo nuôi trong nhà thời
còn chui nhủi với đám nghệ sĩ choai choai ở chui trong tòa nhà nhìn ra
những cửa hàng thịt dành cho người ăn kiêng trong khu Chợ Đông.

“Sao ông lại ở đây?” Lou gặng hỏi. “Lúc đêm hôm thế này.”
“Một người đàn ông muốn tìm lại ngọn lửa tình xưa cũng không được

sao?”

“Lửa?” Cô ta cười phá lên, nhưng tiếng cười nghe mong manh như ánh

sáng neon trên tấm bảng hiệu. “Những gì chúng ta có với nhau chỉ là một
que diêm thôi Clayton. Tắt ngúm rồi. Như thế này này.” Cô ta bật ngón tay
cái tách.

Gã vớt vát. “Tôi muốn biết tình hình mẹ con em thế nào.”
Cô ta dang hai tay và xoay tròn một vòng trên đôi tất kiểu diễn viên

múa. Loạng choạng suýt ngã, khiến trái tim gã như vỡ thêm một chút. “Đấy,
ông xem xong rồi đấy. Giờ thì thì biến đi.”

“Em đang sống trong một cái ô tô, Lou à.”
“Chỉ tạm thời thôi. Tôi từng có chỗ ở. Tôi sẽ lại kiếm một chỗ mới.

Tuần tới tôi sẽ phỏng vấn xin việc ở đây.”

“Ở đây ư?”
“Ở đây chứ sao. Ông chưa từng gặp ai làm việc trong Walmart à?”
“Charlie thế nào rồi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.