NGHIỆT SÚC - Trang 44

đầu óc ông bấn loạn thì có.”

“Tôi thậm chí không cần ngủ cũng gặp mộng mị. Có khi tôi mơ mà mắt

còn mở thao láo. Tôi thấy nhiều thứ lắm. Có lẽ có nhiều người dễ bị ảnh
hưởng hơn người khác. Tôi nghĩ có những nơi mà bức tường ngăn cách giữa
các chiều không gian mỏng hơn, giống như tường ở một nhà nghỉ rẻ tiền
vậy.”

“Thế ông nên đi tìm một cái nhà nghỉ mà ở lại. Tôi chán nói chuyện rồi.

Khuya rồi, tôi muốn quay lại ngủ với con trai tôi.”

“Không, chờ đã Lou. Để tôi lấy quà cho thằng bé đã, được chứ? Xin em

đấy. Tôi đã đi cả chặng đường dài.” Gã đi lại chỗ xe tải, nhấc món quà ra
khỏi chỗ để chân: một cái thùng kim loại chắc chắn làm từ một bộ giảm
thanh ô tô cũ, gắn thêm bốn cái chân ngắn mập, một cái đầu nhọn có hai tai
và mõm ngộ nghĩnh. Gã vẫn bật cười mỗi khi nhìn ngắm nó. Gã quay trở lại,
hy vọng cô cũng vui thích giống gã. “Đây, tôi làm nó dành riêng cho Charlie
đấy.”

“Cái này là cái gì?”
“Một chú chó. Đứa nhỏ nào cũng cần có một chú chó.
Nhìn này, nó còn biết sủa và vẫy đuôi.” Gã cho cô thấy luôn cái khớp

nối khéo léo gã lắp trong hàm con chó có thể mở ra và đóng lại được, cả cái
lò xo nẩy gắn ở đuôi.

“Trông chẳng giống con chó nào tôi từng thấy hết, Clayton Broom. Nó

chỉ khiến thằng nhỏ khiếp vía, thậm chí lại còn cứa đứt tay đứt chân nó
nữa.”

“Tôi đã mài nhẵn tất cả các cạnh rồi. Đừng có lo. Tôi còn muốn ô xy

hóa nó để con chó trông như có lông màu nâu giống với tóc của Charlie
nữa.”

“Thằng nhỏ tóc đỏ.”
“Em tóc đỏ thì có.” Gã phá ra cười. “Từ thời còn bú mẹ cơ đấy. Charlie

giống tôi. Tóc tôi trước khi bạc có màu nâu.”

“Ông không biết gì cả à?” Mắt cô ta loang loáng nước mắt.
“Nào, nào, em, không sao mà.” Gã định vòng tay ôm nhưng cô đã lùi

lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.