NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 1035

lưỡng lự đôi chút trước khi đi đến quyết định.

Thái tử Firu Sát thấy cha lưỡng lự chưa trả lời ngay tên thổ dân, lo rằng

vua có thể đồng ý điều gã đòi hỏi, một việc mà chàng xem như làm sỉ nhục
đến uy danh của hoàng gia, của công chúa và của chính chàng. Thái tử liền
cất lời:

- Tâu bệ hạ, xin bệ hạ tha thứ cho con được hỏi tại sao bệ hạ có thể còn do

dự, cân nhắc mà chưa khước từ ngay đòi hỏi láo xược của một tên vô danh
tiểu tốt, một tên làm trò múa rối vô sỉ, lại để cho nó dám mơ tưởng rằng gia
đình nó sắp được môn đăng hộ đối với một trong những đấng quân vương
hùng mạnh nhất thế gian này. Con xin bệ hạ hãy cân nhắc không chỉ vì trách
nhiệm đối với chính mình, mà còn vì tình máu mủ và trách nhiệm đối với oai
phong của các đấng tiên vương ta nữa.

- Con ạ, – vua Ba Tư đáp, – ta vui lòng nghe lời con can gián và thông

cảm mối quan tâm của con muốn giữ gìn uy danh của hoàng tộc. Nhưng con
chưa hiểu hết sự kỳ diệu của con ngựa này, cũng như chưa thấy rằng gã thổ
dân đến đề nghị ta đây, nếu bị từ chối có thể mang tới một nơi khác mà ở đó
người ta không quá coi trọng danh dự. Và rồi đây ta sẽ lấy làm tuyệt vọng
nếu một vị quân vương khác có thể khoe khoang là đã hào phóng hơn ta.
Con làm cho ta mất niềm quang vinh được sở hữu con ngựa này, mà ta cho
là vật đặc biệt đáng cho mọi người khắp thiên hạ thán phục.

Tuy nhiên, không phải ta có ý nói rằng ta đã đồng ý chấp nhận lời yêu cầu

của nó. Có lẽ tự nó cũng chưa hiểu hết đòi hỏi của nó quá đáng; gạt riêng
chuyện công chúa sang bên cạnh, ta có thể bằng lòng với một điều kiện khác
hẳn. Nhưng, trước khi đi đến chỗ ngã ngũ, ta muốn tự con xem xét con ngựa;
con hãy dùng thử, và cho ta biết cảm tưởng của mình. Ta tin rằng chủ của
con ngựa đồng ý để cho con làm việc đó.

Thông thường ai đã mong ước điều gì thì hy vọng đạt được điều mình

mong ước. Qua những lời nghe được ấy, gã thổ dân tưởng nhà vua chắc cũng
có thể nhận lời đổi con gái lấy con ngựa; và hoàng thái tử, chẳng những
không phản đối mà rồi còn có thể nói điều thuận lợi cho gã. Vì vậy, đã
không ngần ngại trước ý kiến của nhà vua, gã còn tỏ vẻ vui mừng và sẵn
sàng giúp thái tử lên ngựa, rồi sau đó sẽ nói cho thái tử rõ nên làm thế nào để
điều khiển ngựa cho tốt.

Với một sự nhanh nhẹn diệu kỳ, hoàng thái tử Firu Sát vọt lên lưng ngựa

mà không cần gã thổ dân giúp.

Vừa đặt chân vào bàn đạp, không chờ nghe ý kiến của tên thổ dân, chàng

đã vặn cái chốt lúc nãy thấy gã vặn.

Lập tức, con ngựa vút lên không như một mũi tên bắn ra bởi một xạ thủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.