NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 1037

- Cho dù thế nào chăng nữa, ta không thể tin vào lời bảo đảm của ngươi.

Ngươi phải chịu trách nhiệm về tính mạng của con ta. Nếu trong hạn ba
tháng, ta chưa thấy con trai ta trở về an toàn vô sự, hoặc chưa được tin chắc
chắn là nó còn sống, thì ta sẽ lấy đầu ngươi.

Vua ra lệnh giữ gã thổ dân, tống vào một nhà giam chật chội; sau đấy trở

về hoàng cung, cực kỳ phiền muộn vì ngày tết Nguyên đán trọng thể biết bao
trong khắp nước Ba Tư này lại kết thúc một cách đáng buồn như vậy cho nhà
vua và cho cả triều đình.

Trong thời gian đó, thái tử Firu Sát bay vút lên không trung hết sức nhanh

chóng, như tôi vừa kể. Chưa đầy một giờ sau, chàng đã lên cao tới mức
không còn nhận ra vật gì dưới đất nữa: núi và thung lũng lúc này trông cũng
chẳng khác gì đồng bằng. Lúc ấy chàng mới nghĩ tới chuyện trở về nơi xuất
phát. Chàng tưởng, muốn vậy, chỉ cần quay ngược cái chốt và gò cương
quay đầu ngựa lại là đủ. Nhưng chàng cực kỳ kinh ngạc thấy con ngựa vẫn
tiếp tục bốc lên với cùng tốc độ cũ. Chàng vặn đi vặn lại cái chốt nhiều lần,
đều vô ích. Chỉ đến lúc ấy chàng mới nhận ra sai lầm lớn của mình là không
để cho gã thổ dân kịp chỉ dẫn những điều cần thiết để điều khiển con ngựa
trước khi khởi hành. Lập tức, chàng nhận ra ngay nỗi hiểm nguy to lớn đang
chờ đợi mình.

Tuy vậy, nỗi lo không làm cho chàng mất trí phán đoán.

Chàng tập trung suy nghĩ, cố sức quan sát cẩn thận từ đầu tới cổ con ngựa,

và nhận ra có một cái chốt khác, nhỏ hơn và ít lộ liễu hơn so với cái chốt kia,
bên cạnh tai phải của con ngựa. Chàng vặn cái chốt này và tức khắc, chàng
thấy mình đang hạ xuống, tuy vẫn tiếp tục đi theo con đường thẳng lúc bay
lên, chỉ có điều không nhanh bằng. Đã nửa giờ rồi, đêm tối phủ xuống mặt
đất dưới chỗ thái tử Firu Sát đang bay khi chàng vặn cái chốt. Nhưng vì đang
bay xuống, chẳng mấy chốc chính chàng cũng không nhìn thấy mặt trời nữa,
cho tới khi lao vào đêm tối mịt mùng. Như vậy, không thể nào chọn một chỗ
đặt chân xuống đất cho thuận tiện. Chàng đành thả lỏng cương trên cổ ngựa
và kiên nhẫn chờ cho đến lúc nó dừng lại bất kể đấy là một nơi có người ở,
sa mạc, sông lớn hay biển cả.

Cuối cùng, con ngựa dừng lại và đặt chân chạm đất.

Đã quá nửa đêm, thái tử Firu Sát xuống ngựa, nhưng người rất mệt, bởi vì

từ sáng sớm, khi ra khỏi hoàng cung cùng vua cha dự ngày hội cho đến bây
giờ, chàng không ăn uống một miếng gì. Công việc đầu tiên của chàng, là
trong đêm tối, cố nhận ra mình đang ở đâu.

Hóa ra, chàng đang đứng trên mái bằng của một cung điện lộng lẫy, chung

quanh có lan can bằng cẩm thạch vừa ngang tầm tựa. Quan sát cái sân
thượng, chàng nhận ra cầu thang đưa xuống dưới tầng dưới, cánh cửa lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.