NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 106

hoàng đế và tất cả mọi người đều say mê. Nàng vừa đàn vừa hát say sưa, hát
xong nàng bảo nàng Amin đáng mến: “Em hãy cầm lấy cây đàn. Chị không
đủ sức nữa, chị đứt hơi rồi. Em hãy thay chị hát hầu các ngài đây.”

- Rất vui lòng.

Amin đáp và tiến đến. Xaphi trao đàn và nhường chỗ ngồi cho em. Amin

lướt qua mấy phím đàn xem dây đã chỉnh chưa, rồi vừa đàn vừa hát cũng hay
như chị, về cùng một chủ đề ấy nhưng còn tha thiết hơn. Nàng xúc động, hay
đúng hơn thấm thía ý nghĩa lời ca đến nỗi hát xong bài thì kiệt sức.

Zôbêít muốn bày tỏ với em sự hài lòng của mình: “Em ơi, em đã làm được

những điều kỳ diệu. Rõ ràng em đau chính nỗi đau mà em đang diễn tả sống
động.” Amin không kịp đáp lời khen ngợi thành thực ấy. Nàng cảm thấy
nghẹt thở đến nỗi chỉ còn nghĩ tới chuyện bứt cổ áo ra cho thoáng, để lộ cho
mọi người thấy một bên ngực và vú, không phải trắng trẻo như một người
đẹp tựa Amin đáng phải có, mà sần sùi những sẹo, làm cho ai trông thấy
cũng gần như phát tởm. Tuy vậy dường như nàng vẫn chưa thấy đỡ được
chút nào, nàng ngã vật ra bất tỉnh nhân sự.

Trong khi Zôbêít và Xaphi lo cấp cứu em, thì một khất sĩ không cầm

được, thốt lên: “Chúng ta thà ngủ đêm ngoài trời còn hơn là vào đây nếu biết
trước rằng vào đây sẽ phải chứng kiến những cảnh tượng thế này.” Nhà vua
nghe tiếng, đến gần chàng cùng hai khất sĩ kia và hỏi: “Tất cả những cái này
là thế nào?” chàng khất sĩ vừa mới nói kia liền đáp: “Thưa tôn ông, chúng tôi
cũng chẳng biết gì hơn tôn ông.”

- Thế nào? – Nhà vua hỏi tiếp. – Các ông không phải là người nhà sao? Và

cũng không thể cho chúng tôi rõ về hai con chó đen, và người phụ nữ vừa
ngất đi kia chắc đã từng bị ngược đãi phũ phàng lắm?

Các khất sĩ đáp:

- Thưa tôn ông, suốt đời chúng tôi chưa hề bước chân vào nhà này. Chúng

tôi cũng mới tới đây trước các ngài ít lâu thôi.

Điều đó làm tăng thêm sự kinh ngạc của hoàng đế. “Có lẽ anh chàng đang

ngồi với các ông kia có thể biết được phần nào chăng.” Một khất sĩ ra hiệu
bảo gã khuân vác đến gần, và hỏi có biết vì sao các con chó đen bị đánh, vì
sao vú của Amin sứt sẹo hay không.” – Thưa tôn ông, – gã vác thuê đáp – tôi
có thể thề trước Thượng đế là nếu quý ngài không biết tí gì về những chuyện
đó, thì chúng ta đều chẳng ai hay biết hơn ai. Đúng tôi là người thành phố
này, nhưng mãi đến hôm nay tôi mới bước chân vào đây lần đầu. Nếu quý
ngài ngạc nhiên thấy tôi ở đây, thì tôi cũng ngạc nhiên không kém khi gặp
được quý ngài. Điều còn làm cho tôi thêm lạ lùng, – gã nói tiếp – là không
trông thấy một người đàn ông nào ở đây cùng với các bà ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.