NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 1098

vốn mong thà vua đòi hỏi ở chàng một điều gì khác còn hơn là buộc chàng
đến chỗ phải làm phật lòng tiên nữ Pari Banu. Vì phiền muộn, chàng rời
cung điện ra đi sớm hơn thường lệ hai ngày.

Tiên nữ Pari Banu bao giờ cũng gặp chồng trở về với vẻ hân hoan trên

mặt, lần này vừa trông thấy đã nhận ra và hỏi ngay do đâu có sự đổi thay trên
sắc diện vậy. Thấy chồng không trả lời thẳng vào câu hỏi của mình mà đi hỏi
nàng có được an khang hay không, tiên nữ hiểu ngay chàng cố tình né tránh.
“Em chỉ đáp lời chàng – tiên nữ nói tiếp -chừng nào chàng trả lời xong câu
hỏi em nêu.”

Hoàng tử chống chế hồi lâu, bảo là chẳng có gì đáng để tâm. Song chàng

càng thoái thác, nàng càng thôi thúc:

- Em không chịu nổi khi thấy chàng trong trạng thái kia, chàng phải nói

cho em rõ do đâu khiến chàng lo nghĩ, để em giúp chàng loại bỏ nguyên
nhân, trừ phi nó vượt qua quyền lực của em, chẳng hạn như việc phụ vương
của chàng từ trần.

Không thể im lặng lâu hơn trước những lời năn nỉ khẩn thiết của tiên nữ,

hoàng tử Atmét nói với nàng:

- Cầu mong Thượng đế kéo dài tuổi thọ của phụ vương tôi, và ban phúc

cho Người đến trọn đời! cha tôi hiện nay hoàn toàn mạnh khỏe. Như vậy, đó
không phải là nguyên nhân gây nên cho tôi điều phiền muộn. Chính nhà vua
là nguyên nhân gây nên sự phiền muộn ấy. Tôi càng lấy làm buồn vì Người
buộc tôi phải làm phiền đến nàng. Trước hết, nàng đã rõ với sự đồng tình của
nàng tôi luôn luôn cố ý che giấu hạnh phúc được chung sống cùng nàng, yêu
thương nàng, cũng như nàng yêu thương tôi qua lời thệ hải minh sơn; ấy thế
mà không hiểu do đâu phụ vương tôi lại biết rõ mọi sự.

Tiên nữ Pari Banu ngắt lời hoàng tử:

- Còn em, thì em hiểu. Chắc chàng còn nhớ người đàn bà giả vờ làm cho

chàng tưởng là đau ốm và đem lòng thương hại ấy, chính mụ ta đã tâu cho
phụ vương chàng rõ điều chàng muốn giấu. Thực tế, sau khi em sai người
hầu mang lại cho mụ uống một liều thuốc thần có thể chữa khỏi mọi cơn sốt,
mà thật ra mụ không cần, mụ giả vờ như thang thuốc ấy chữa khỏi bệnh mụ,
rồi đòi dẫn tới cáo biệt em để mau chóng về trình kết quả chuyến đi của mụ.
Mụ vội vàng tới mức có thể ra đi mà không cần xem cung điện của em nếu
em không bảo hai người hầu nói với mụ là nó đáng được xem lắm. Nhưng,
xin chàng hãy nói tiếp, xem phụ vương chàng buộc chàng làm phiền em
những gì. Chẳng bao giờ em phiền lòng đâu, xin chàng hãy tin!

- Nàng ơi, – hoàng tử nói tiếp – nàng có thể nhận thấy cho đến bây giờ, tôi

hài lòng vì được nàng yêu, tôi không bao giờ xin nàng một ân huệ gì khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.