NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 112

cánh cửa lên, tôi thoáng nhìn thấy dưới đó phần trên của một cầu thang xây
bằng gạch. Lúc đó anh họ tôi quay sang nói với người phụ nữ: “Thưa phu
nhân, đó là lối dẫn tới nơi tôi đã nói với phu nhân.” Nghe câu nói đó, người
phụ nữ tiến đến và bước xuống cầu thang. Hoàng tử chuẩn bị đi theo, nhưng
trước khi đi, anh quay sang bảo tôi: “chú ạ, tôi vô cùng biết ơn chú về việc
chú vừa giúp. Xin cảm ơn! Vĩnh biệt.”

- Anh thân mến! – Tôi kêu lên. – Thế là thế nào?

- Thôi đủ rồi! – Anh đáp. – chú có thể theo con đường vừa đến đây mà trở

về.

Tôi không thể nào hỏi thêm hoàng tử anh họ tôi một điều gì khác, và đành

phải cáo từ. Trên đường về hoàng cung, tôi cảm thấy hơi rượu bốc lên đầu.
Tuy vậy tôi cũng về đến buồng riêng và đi nằm. Sáng hôm sau, thức dậy, suy
nghĩ về những điều đã xảy ra đêm trước, và nhớ lại mọi chi tiết của một câu
chuyện phiêu lưu rất kỳ quặc, tôi ngỡ đấy là một giấc mộng. Nghĩ như vậy,
tôi cho người hỏi xem anh họ tôi đã tiếp khách chưa. Người ta cho biết đêm
qua anh không ngủ ở nhà, không rõ anh đi đâu, mọi người đang rất lo lắng.
Thế là tôi hiểu sự kỳ lạ về ngôi mộ đúng là sự thật quá hiển nhiên đi rồi. Tôi
rất buồn. Và tránh không để ai trông thấy, tôi bí mật đến nghĩa địa công
cộng, ở đấy có vô vàn ngôi mộ giống như tôi đã thấy. Tôi để suốt cả ngày
hôm ấy xem xét hết cái này đến cái khác, nhưng không thể nào nhận ra đúng
cái tôi tìm. Suốt bốn ngày ròng rã, tôi tìm kiếm vô ích như vậy.

Cần phải nói rằng, trong thời gian ấy, bác tôi đi vắng. Người đi săn từ

nhiều hôm trước, chờ đợi lâu sốt ruột quá, tôi nhờ các quan trong triều khi
nào Người trở về xin lỗi hộ cho tôi, rồi tôi từ giã cung của vua bác để trở về
triều đình cha tôi. Ít khi tôi vắng nhà lâu như vậy. Các quan trong triều bác
tôi rất lo âu, không biết hoàng tử ra sao. Nhưng để khỏi vi phạm lời thề giữ
bí mật cho anh, tôi không dám làm cho họ thôi băn khoăn, tôi không hé răng
với họ một tí gì về những điều mình biết. Tôi về đến kinh đô của phụ vương.
Nhưng trái với lệ thường, vừa đến cổng hoàng cung, tôi thấy một đội cảnh vệ
lớn xúm đến bao vây, ngay khi tôi định bước vào thành. Tôi hỏi lý do, viên
quan trả lời: “Thưa hoàng tử, quân đội đã phò tể tướng lên trị vì thay phụ
vương ngài hiện nay không còn nữa. Theo lệnh tân vương, tôi xin bắt giữ
ngài.”

Đến đấy, bọn cảnh vệ túm lấy tôi và dẫn tôi đến trước mặt tên ác vương.

Thưa bà, xin bà hãy hình dung sự ngạc nhiên và nỗi đau khổ của tôi lúc

bấy giờ. Tên tể tướng phiến loạn ấy từ lâu vốn nung nấu một mối hận thù sâu
sắc đối với tôi. Nguyên nhân là thế này: Hồi còn niên thiếu, tôi thích bắn
cung. Một hôm đứng trên một sân thượng trong cung, tôi tập bắn. Nhưng
mũi tên không trúng con chim mà vô tình lại trúng vào mắt viên tể tướng lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.